Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 542
Cập nhật lúc: 2024-06-15 20:46:28
Lượt xem: 99
“Chị đã định yên ổn ngồi im làm việc cho đến khi về hưu rồi. Không ngờ các anh, các chị kia vì chuyện thăng chức này mà làm ầm ĩ quá khó coi, hôm nay báo cáo người này, ngày mai lại hãm hại người kia.
Mặc dù xong chuyện, người bên trên đều giấu nhẹm đi nhưng bọn họ cũng mất hết tư cách cạnh tranh tiếp, thực ra, chị nghe đầu bếp chính và vài chị trong tiệm cơm quốc doanh nói kể cả không có chuyện này thì chưa chắc họ đã có thể được thăng chức.
Nhà khách cũng là xã hội nhỏ, mỗi anh, chị đều có đồng đội rồi nhưng lãnh đạo lớn chỉ vừa mới tới, lãnh đạo muốn đốt một mồi lửa nên chắc chắn sẽ không dùng họ.
Có hôm lúc sáng sớm, chị với một chị nữa trực đêm, chị ta đi ngủ rồi. Chị còn đang đan áo len thì có một chị gái khác tiến vào, nói chuyện với chị mấy câu rồi cùng học vài kiểu hoa văn áo len.
Đến giờ ăn cơm, lúc chị Trương ở tiệm cơm quốc doanh gọi chị ăn bánh bao, chị gái kia mới rời đi.
Sau này chị mới biết, chị gái kia là vợ của lãnh đạo lớn!
Chị ấy khen chị vừa sáng dạ vừa khéo tay, lại còn nói nhân duyên của chị không tệ, chung đụng với các đồng chí trong tiệm cơm quốc doanh rất tốt. Thế nên chị cứ thế mơ mơ màng màng được đề cử.”
Kha Mỹ Linh nghe xong cười nói: “Chị Vũ Đồng tốt bụng, làm việc vừa chăm chỉ vừa có trách nhiệm, chắc chắn là có thể thuận lợi thăng chức.”
Hàng Vũ Đồng khẽ cười, chỉ cho là cô chúc phúc mình chứ không để trong lòng.
Bình thường cô ấy không có người nói chuyện cùng, lúc này có chuyện vui, đương nhiên muốn chia sẻ với Kha Mỹ Linh.
Sắc trời tối thật rồi, Kha Mỹ Linh và Lý Quyên Mai còn cả công cụ hình người xách phích nước là Kha Nguyên Hạ cũng cùng đi tiễn Hàng Vũ Đồng về.
Ánh trăng sáng tỏ, ngay giây phút Kha Mỹ Linh mở cửa, gió lạnh còn vi vút cũng biến mất, giống như chúng nhón mũi chân, lúc thoảng qua người còn mang theo sự ngọt ngấy triền miên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-542.html.]
Hương cỏ cây bùn đất khiến lòng người an yên, hạnh phúc, ba cô gái dắt tay nhau nói cười vui vẻ.
Kha Mỹ Linh nháy mắt ra hiệu, Lý Quyên Mai cười kể về quá trình quen biết rồi yêu đương của mình với Kha Nguyên Đại, mặc dù thời gian rất ngắn nhưng từ khi hai người gặp mặt tới nay họ đều như được ngâm mình trong mật ngọt, vợ chồng hòa hợp, như đôi thần tiên giữa nhân gian.
Hàng Vũ Đồng nghe tới nóng cả mắt.
Cô ấy không giống Lý Quyên Mai.
Cha mẹ Lý Quyên Mai còn một đoạn giai thoại lưu truyền trên trấn, còn cả anh trai với chị dâu Lý Quyên Mai kết hôn nhiều năm không có con nhưng tình cảm của họ vẫn như cũ, vẫn trân trọng người bên cạnh.
Vì thế trong lòng Lý Quyên Mai tràn ngập lãng mạn, lại còn có chút ngông nghênh của hàn mai.
Nhưng cha mẹ Hàng Vũ Đồng đối nhân xử thế không tệ nên cô ấy nhìn thấy phần lớn là hiện thực bất đắc dĩ và cắn răng chịu đựng. Những người xung quanh cô ấy đều rất bình thường, ngoại hình bình thường, nhà cửa bình thường, năng lực bình thường, tầm thường đến nhìn một cái là thấy hết cả ngày tháng sau này.
Sự dịu dàng trên người cô ấy là do bị cuộc sống bào mòn đi những góc cạnh mà tuổi trẻ nên có.
Hàng Vũ Đồng dè dặt nhìn về phía trước, thanh niên cao lớn, đi đường sải bước dứt khoát, chỉ một lát đã có thể bỏ xa họ mấy chục mét, sau đó anh ấy dừng lại, quay người, yên lặng chờ bọn họ.
Gần như mỗi một hành động của anh đều có thể tác động tới từng hơi thở, từng nhịp tim của cô ấy, đây là cảm giác trước nay cô ấy chưa bao giờ cảm nhận được.
Giống như một ngọn núi lửa ngủ yên đột nhiên hoạt động lại, cuộc sống của cô ấy bắt đầu kêu gào, muốn được thay đổi!
Hàng Vũ Đồng yên lặng nghe hai người nói chuyện, thỉnh thoảng lại cười nói xen vào vài câu.
Đợi đến ký túc xá nhân viên, Kha Nguyên Hạ đưa phích nước cho Hàng Vũ Đồng, vẻ mặt hơi mất tự nhiên.