Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 327
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:56:03
Lượt xem: 104
Ứng Yến lau đi dấu vân tay trên lưỡi d.a.o rồi ném xuống đáy hồ, đầu ngón tay mát lạnh của anh nhẹ nhàng lau đi những giọt m.á.u trên mặt cô: “Anh ta nhắm vào anh.
Nước trong hồ rất sâu và lạnh, bên trong còn có một loại sứa nước ngọt cực độc, nếu như rơi xuống sẽ rất dễ bị chuột rút, khó có cơ hội sống sót.
Anh ta có động cơ g.i.ế.c người, hai chúng ta lại còn nhỏ, nếu như không cho anh ta một đòn chí mạng như vậy, cả hai chúng ta có thể sẽ c.h.ế.t dưới hồ, nên chúng ta làm vậy được xem là hành động tự vệ!”
Anh có thể tưởng tượng được ai đã phái người đến g.i.ế.c mình.
Cho dù đây là giấc mơ của Kha Mỹ Linh, anh cũng không muốn cô bị những kẻ xấu xa đó ghi thù, thế là anh thuần thục xóa sạch dấu vết của hai người. Dùng vóc người nhỏ bé, tay chân nhẹ nhàng, leo từng chút một lên vách đá hồ sang phía bên kia.
Kha Mỹ Linh cảm thấy cơ thể mình dần dần nhẹ đi, cô vội vàng tóm lấy tay anh: “Ứng Yến, anh nhất định phải lớn lên bình an!”
Ứng Yến siết c.h.ặ.t t.a.y cô: "Ngay cả khi em không thích anh giam cầm em?"
Cô cười khẽ nói: “Nhưng ít nhất anh của tương lai đã đảm bảo an toàn cho em, cho em được ăn những món ngon như trước, vậy nên anh không phải lo cho em đâu!
Hơn hết là em thích nhìn anh trừng trị kẻ xấu, giữ lại một chút lòng tốt cho cuộc đời.”
Ở tận thế, đại lão thực sự đã dùng nỗ lực của bản thân để xây dựng căn cứ Minh Nhật, để lòng tốt của nhóm người cuối cùng sống hoảng loạn ở mạt thế có một chỗ nghỉ ngơi.
Mặc dù theo suy nghĩ của Kha Mỹ Linh, đại lão chỉ là sợ rắc rối, nên đã đặt ra nhiều quy tắc để khôi phục lại trật tự của căn cứ Minh Nhật giống như trước khi tận thế.
Đây là điều mà các căn cứ khác dù có cố gắng thế nào cũng không thể duy trì được. Chỉ vì điều này, Kha Mỹ Linh hy vọng đại lão có thể tiếp tục sống tốt, không bị hai mẹ con hung ác kia đàn áp, hoặc là bị g.i.ế.c c.h.ế.t trong âm thầm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-327.html.]
Tất nhiên, cô sẽ không bao giờ thừa nhận đó là vì tấm vé ăn uống dài hạn của mình.
Mở mắt ra, Kha Mỹ Linh không khỏi ngẩn người một lúc, cô thản nhiên bước vào giấc mơ như vậy mà không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào sao.
Sau khi đứng dậy, Kha Mỹ Linh tiếp tục sử dụng thuộc tính của trang bị mới của mình: Đảm đang, làm bữa sáng cho trùm phản diện.
Canh trứng củ cải, trứng vịt muối, thịt heo xé sợi sốt tương đậu, ăn kèm với bánh hẹ hành rắc vừng.
Tần Nguyên Cửu vừa mới trở về sau buổi huấn luyện, tắm rửa xong thì ngồi vào ghế, sau đó kéo hết đồ ăn tới trước mặt mình.
Kha Mỹ Linh không khỏi mở to mắt, tức giận hỏi: "Tần Nguyên Cửu, anh làm vậy là có ý gì? Em chọc tức gì anh à?
Anh nói xem, em lo anh bận rộn cả ngày không kịp bổ sung dinh dưỡng mới dậy sớm để làm bữa sáng cho anh, anh đừng có mà ngang ngược như vậy!"
Tần Nguyên Cửu cười nhạo: "Em tưởng anh giống em, thích ăn một mình sao?"
Kha Mỹ Linh hừ một tiếng nói: “Vậy sao anh ôm hết đồ ăn vào lòng như vậy?”
“Em có nhớ tối qua anh nói gì với em không?” Anh chậm rãi dùng bữa: “Mặc dù anh rất mong em sẽ giống như một người vợ bình thường, cho anh những bữa cơm ấm áp và ngon miệng sau khi về nhà, nhưng điều này có yêu cầu phía sau.
Còn chưa đến hai tháng nữa, chúng ta sẽ làm bài kiểm tra trình độ, em chuẩn bị thế nào rồi?”
Kha Mỹ Linh trừng mắt nhìn anh đang ăn ngon lành, không nhịn được nuốt nước miếng, cô không chịu thua nói: "Không phải còn hai tháng nữa sao, tổng cộng chỉ có năm năm tiểu học, hai năm cấp hai, hai năm cấp ba, em chỉ cần thi một lần là có thể vượt qua."
"Phải là xuất sắc." Tần Nguyên Cửu sửa lại: “Chỉ khi đạt được học sinh xuất sắc, thì mới có tư cách chủ động lựa chọn chuyên ngành. Học sinh giỏi chỉ có thể lựa chọn một cách bị động, nếu như rớt sẽ bị chuyển sang trường khác.”