Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 293

Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:40:16
Lượt xem: 89

“Ruộng đồng cần tưới nước, mà mỗi lần tưới nước còn mệt hơn cả việc thu hoạch, tưới quần quật cả ngày lẫn đêm. Thà chịu khổ để làm đến nơi đến chỗ, sau này không biết sẽ tiết kiệm được bao nhiêu công sức?”

Chuyện này thực sự rất đơn giản, mọi người đều vô cùng tán thành.

Tiếp theo là lúc Tần Nguyên Cửu và Kha Khánh Nghĩa chỉ đạo cho người dân trong thôn mình.

Chỉ cần mọi người ở nhà rảnh rỗi, bất kể nam hay nữ, già hay trẻ đều được phân công làm việc. Dù là việc nhẹ hay nặng, mọi người đều sẽ được tận dụng một cách tốt nhất!

Kha Mỹ Linh đã chủ động chăm sóc trẻ em từ hai đến bốn tuổi trong thôn, đồng nghĩa với việc mở một lớp học mẫu giáo.

Mẹ Kha dẫn đầu nhóm bạn thân của mình, chịu trách nhiệm cung cấp thức ăn cho những công nhân xây dựng kênh đào.

Bà nội Kha chịu trách nhiệm bữa ăn của Kha Mỹ Linh và mấy đứa bé.

Ông nội Kha thì đảm nhận nhiệm vụ cất giữ và ghi chép công cụ.

Một nửa anh em nhà họ Kha giúp đỡ Tần Nguyên Cửu, nửa còn lại thay nhau chạy việc vặt cho cha của mình.

Lần này, cả thôn cứ bận rộn như vậy cho đến cuối đông!

Mặc dù bận rộn, nhưng nhà họ Kha vẫn không thể để lỡ việc học tập và rèn luyện. Họ chỉ có thể dành thời gian vào sáng sớm hoặc tối khuya để học nhiều nhất có thể.

Ông Tiết và bà Triệu một người thì giúp điều phối nung gạch xây nhà, người còn lại thì giúp hướng dẫn các em học sinh đi khảo sát để đào rãnh xây kênh!

Trở về căn nhà nhỏ của mình, Kha Mỹ Linh chắp tay sau lưng, nghiêng đầu nhìn Tần Nguyên Cửu.

Tần Nguyên Cửu bình thản dùng nước ấm rửa mặt và tay, sau khi lau xong một cách sảng khoái thì mới liếc nhìn cô: "Nhìn cái gì, không nhận ra anh nữa sao?"

Kha Mỹ Linh mỉm cười nói: “Thật sự không nhận ra, bây giờ đồng chí Tần ngày càng vĩ đại, đã trở thành người đưa cả thôn mình đi làm giàu rồi!

Không biết chuyện này có được ghi vào hồ sơ của anh không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-293.html.]

Ngược lại, cô vẫn cảm thấy mình không thích hợp để xây dựng kênh đào, nên đã trực tiếp giao việc này cho cha mình.

“Anh không cần cái hư danh này.” Tần Nguyên Cửu lắc đầu nói: “Người có năng lực, đi đến đâu cũng sẽ tỏa sáng, không cần phải tự trói buộc mình trước như vậy.”

“Nhưng em vẫn muốn thay mặt cho tất cả người dân ở thôn Lạc Phượng nói lời cảm ơn. Cảm ơn anh, anh Cửu." Kha Mỹ Linh chân thành cảm ơn.

Tần Nguyên Cửu cụp mắt xuống: “Anh nói rồi, anh làm chuyện gì cũng có mục đích, em không cần phải như vậy.”

“Mục đích của anh là gì?” Cô tò mò hỏi.

Người kiếm được tiền là người dân trong thôn, còn anh thì không muốn ghi hư danh này vào hồ sơ của mình, vậy thì anh muốn gì?

Anh xoa đầu Kha Mỹ Linh nói: “Có phải em rất biết ơn anh đúng không?”

Cô nghiêm túc suy nghĩ, mặc dù những chuyện này giải quyết được vấn đề về chất lượng cuộc sống của mọi người trong thôn, nhưng về cơ bản nó cũng cứu gia đình cô khỏi một kết cục bi thảm.

Cô nặng nề gật đầu: “Biết ơn, vô cùng biết ơn, biết ơn từ tận đáy lòng!”

“Vậy…” Anh nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm và phức tạp: “Anh có thể đổi lấy một lời hứa của em được không?”

Kha Mỹ Linh khó hiểu chỉ vào mình: “Lời hứa của em có giá trị đến vậy sao? Rốt cuộc là điều gì anh nói em nghe xem, nếu như không quá khó thì được thôi.

Em không phải là người dễ dàng hứa hẹn. Nếu như đã hứa, em sẽ dốc hết sức mình để thực hiện.”

Tần Nguyên Cửu cười nói: “Anh còn chưa nghĩ tới, yên tâm đi, anh sẽ không bắt em g.i.ế.c người phóng hỏa đâu, quá lắm cũng chỉ bắt em lấy thân báo đáp cho anh thôi.”

Kha Mỹ Linh đỏ mặt, trợn mắt nhìn anh, sau đó hung dữ nói: "Đừng có đùa kiểu đó!"

"Được rồi, anh sai rồi." Nhìn thấy thái độ chân thành nhận lỗi của anh, ngược lại càng khiến Kha Mỹ Linh không thể kiêu ngạo được nữa.

Cô không nhịn được nói: "Thật ra, em là người nghiêm túc và quyết đoán trong chuyện tình cảm. Hoặc là không có gì, hoặc là có tất cả.”

Loading...