Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 273
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:33:00
Lượt xem: 108
“Xã ta nằm dưới chân núi, nếu nước mưa quá dư dả, nói không chừng ta sẽ gặp lũ lụt, dù là lũ trong thời gian ngắn nhưng nó vẫn mang lại tổn thất to lớn, chúng ta không thể không đề phòng.”
Chủ nhiệm công xã và trưởng thôn đều run lên, họ nhìn nhau.
Trong thời bình, mọi người sợ nhất là thiên tai, họ đã trải qua chiến tranh, hạn hán, bệnh dịch, đói khát, không dễ dàng gì mới tới nay nhưng nỗi sợ trong lòng họ không hề giảm bớt.
Sau hạn hán, khả năng xảy ra lũ lụt rất lớn, mười năm trước xã Hồng Tinh cũng có cơn lũ lụt cỡ nhỏ, nước chỉ dâng nửa thân người cũng đủ để dọa họ sợ c.h.ế.t khiếp rồi.
Nghe người lớn tuổi nói cứ mười năm sẽ xảy ra thiên tai như thế một lần, đấy là vì ông trời không vui. Có điều ai mà không muốn làm chút gì đó để thay đổi cơn lũ thỉnh thoảng mới xảy ra một lần và không tạo ra tổn thất gì này.
Hơn nữa đào kênh dẫn nước cũng có chỗ tốt, nhưng ai làm đây?
Trước khi Hoa Hạ mới thành lập, mọi người đều phân tán, không ai muốn dẫn đầu, chỉ sợ bản thân làm nhiều sẽ giúp người khác được lợi, cũng có rất nhiều người muốn ngồi mát ăn bát vàng.
Sau khi Hoa Hạ mới thành lập, thôn dân làm gì cũng phải đòi hỏi đến điểm chấm công nhưng đến cuối năm điểm chấm công dùng để đổi tiền và lương thực, không phải muốn cho là cho.
Cứ thế chuyện kênh đào bị trì hoãn hết lần này đến lần khác, nhưng đề nghị của Kha Mỹ Linh hình như có thể thực hiện được.
Chủ nhiệm công xã càng nhìn càng cảm thấy cách này có thể giải quyết được đại nạn.
“Kênh nước này không ngắn, mỗi nhà đều nhận một đoạn để nuôi cá, tôm, cua là ý hay. Nhưng bây giờ, vấn đề duy nhất là liệu nuôi thủy sản có thành công không, có thể thu về lợi ích bao nhiêu?”
Kha Mỹ Linh tiếp tục ném hạt dưa vào miệng: “Chủ nhiệm công xã, bác cũng cảm thấy có thể thực hiện sao?”
“Nghề chăn nuôi vốn là cuộc mạo hiểm lớn nhưng chúng ta đầu tư vào không nhiều, lúc đầu ta có thể thử tìm tòi lấy kinh nghiệm, sau này mới mở rộng nuôi trồng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-273.html.]
“Bản thân cá nhỏ, tôm nhỏ với cua trong sông cũng không tệ, chúng ta không đào ao mà dùng nước chảy, nuôi rất đỡ công.”
“Đến lúc đó chúng ta thường xuyên mời chuyên gia và người nuôi trồng có kinh nghiệm đến, kiểu gì cũng giải quyết được vấn đề.”
“Hơn nữa bây giờ trời lạnh rồi, trồng trọt cũng không sống nổi, chủ nhiệm công xã cứ hét ai đến đào kênh, mỗi ngày được mười cái màn thầu làm từ ba bột mì, bác nghĩ có người không đến sao!”
Chủ nhiệm công xã sửng sốt, bản thân chỉ đi theo thôn Lạc Phương để thôn dân nhận việc nuôi trồng thủy sản, lợi dụng chúng để mọi người tích cực tham gia đào kênh.
Bây giờ, xem ra ông ấy nghĩ xa quá rồi, thôn dân gan bé, nhất là chuyện bản thân mình không quen thuộc, họ thích chờ đợi ơn, chi bằng trực tiếp sử dụng màn thầu để dụ dỗ.
“Được, được lắm.” Ông ấy cười gật đầu: “Cứ làm theo như cháu nói đi.”
Kha Mỹ Linh lập tức nói tiếp: “Chủ nhiệm công xã, bác xem cha cháu thế nào, mặc dù bây giờ cha cháu không được như lúc trẻ, cũng chưa học hết cấp hai nhưng đầu óc ông ấy rất linh hoạt.”
“Để cha cháu chạy vặt giúp việc đi, thời gian đó, cả nhà cháu cũng dốc hết sức mình ủng hộ công việc của cha cháu.”
Chủ nhiệm công xã giơ tay chỉ vào cô rồi nói với chú tư Kha: “Nhóc con này nhà ông thành tinh rồi, có đứa con thông minh, xinh đẹp thế này, chắc hẳn người làm cha như ông cũng rất tài năng.”
“Được, con kênh từ thôn Lạc Phượng dẫn đến sông Tây Lam này giao cho ông phụ trách.”
Chú tư Kha ngẩn ra, quay đầu nhìn con gái mình rồi lại nhìn con rể, sau đó ngó sang trưởng thôn, rồi ngây ngốc nhìn chủ nhiệm công xã, sao lại còn có chuyện của mình?
Ông là thôn dân, không làm được chuyện lớn thế đâu!
Kha Mỹ Linh chọc chọc cánh tay cha mình: “Cha, cha gật đầu đồng ý đi.”