Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 249
Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:22:47
Lượt xem: 171
Tôi thấy năng lực của cô ấy không kém gì các bác sĩ lớn tuổi ở thủ đô, nếu chúng ta đưa cô ấy đến thủ đô, vì mấy người già, còn có, còn có mấy người kia ông xem..."
Giáo sư Tiết thoải mái nhắm mắt, sau khi nghe nói thế khẽ cau mày, "Vậy có được không? Thủ đô rất rắc rối, mặc dù chúng ta có nhiều mối quan hệ, nhưng hầu hết các học trò đều tham gia nghiên cứu khoa học, hiếm ai đi vào con đường quân đội, chính trị.
Nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy, hay bị ai đó nhắm tới, chúng ta sẽ không thể bảo vệ được cô ấy!
Hơn nữa, việc cô ấy chữa bệnh cho chúng ta là do chúng ta may mắn. Chúng ta không thể buộc cô ấy vào vũng lầy chỉ vì y thuật siêu phàm. Ít nhất, phải có sự đồng ý của cô ấy..."
Tần Nguyên Cửu đang đun nước trong sân hai mắt tối sầm, khóe môi hơi nhếch lên.
Lúc này, Kha Mỹ Linh đang khoe khoang với bà cụ trong phòng: “Bà nội, bà có biết tại sao mẹ Kha n Thục lại có thai không?”
Bà cụ lắc đầu, “Cơ thể nó gầy gò, bước đi còn loạng choạng, sao lại mang thai được chứ, huống chi còn lớn tuổi như thế! Chẳng lẽ thuốc nó uống đã có tác dụng sao?"
Kha Mỹ Linh kiêu ngạo nâng cằm, vỗ nhẹ vào ngực, ẩn ý nhìn bà cụ.
"Cháu?" Bà lão không thể tin chỉ vào cô, "Không phải cháu có mâu thuẫn với nó sao? Sao có thể giúp nó có con được?”
"Đương nhiên cháu không vui khi để cho bà ta có thai rồi, bà còn nhớ lúc trước bà ta uống trộm bát nước đường của cháu không?
Khi vào thị trấn, cháu đã gặp một nhân viên bán hàng ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị, biết được chị dâu cô ấy đã kết hôn ba bốn năm mà chưa có con, nên cháu muốn giúp cô ấy một chút. Về đến nhà cháu liền điều chế thuốc thang, kết quả là có hiệu quả với mẹ Kha Ân Thục." Lời cô nói kèm theo một tiếng thở dài bất đắc dĩ.
"Lúc đó cháu mới bắt đầu học y thuật, không ngờ chỉ làm một lần là đã thành công!"
Bà cụ cũng thở dài: "Đây là số mệnh, có lẽ nhà nó nên có đứa con này, không phải dựa vào cháu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-249.html.]
Kha Mỹ Linh ôm cằm gật đầu: “Đúng vậy, cũng không biết nhà bọn họ có gánh nổi đứa bé này hay không."
Không sai, trong cốt truyện viết nữ chính có không gian linh tuyền, thường xuyên chăm sóc sức khỏe gia đình, mấy chị em đều may mắn đỗ đại học, thành công trong cuộc sống.
Quả thực sức khỏe của cha mẹ cô ta rất tốt, từng mang thai thêm một lần, nhưng đứa trẻ đó đã c.h.ế.t trước khi chào đời, nghe nói là một bé trai, hơn nữa bác gái hai cũng không còn khả năng mang thai nữa.
Hai vợ chồng vô cùng chán nản, lo lắng cho tương lai của bốn đứa con gái.
Kha Mỹ Linh đọc đến đây, cảm thấy dường như mọi tình tiết đều được sắp đặt sẵn cho nữ chính. Nữ chính toàn năng với không gian linh tuyền, chẳng lẽ cô ta không định tìm cách cứu mẹ mình sao?
Sau đó cô lại đọc được, đứa bé mất trước khi chào đời kia đã thành hình, hai vợ chồng bác hai Kha gần như phát điên vì mất con trai, Kha Mỹ Linh không khỏi suy đoán, chẳng lẽ đứa trẻ này mất là âm mưu của nữ chính?
Nếu đứa trẻ đó ra đời, chắc chắn bốn chị em Kha n Thục sẽ bị cha mẹ ép phải nuôi em trai!
“Kệ đi, chúng ta không cần can thiệp vào chuyện nhà bọn chúng.” Bà cụ bĩu môi nói: “Bọn chúng là một đám ăn cháo đá bát không biết phân biệt tốt xấu, một khi đã dính vào thì sẽ bị vạ lây!”
"Đúng vậy, đúng vậy." Kha Mỹ Linh vừa nói vừa đảo mắt, ngẫm lại dáng vẻ bác hai Kha, lòng tò mò của cô lại dâng lên. Hình như trong ngọc giản cũng nói đến phương pháp chế tác bùa hạc nhỏ nghe lén, truyền âm thanh, tìm người.
Cô không thể chầu chực hai mươi bốn tiếng một ngày ở nhà phòng hai hóng chuyện, nhưng vẫn có thể sai bùa hạc nhỏ đi dò xét.
Chắc chắn thực tế còn thú vị hơn những gì chiếu trên TV.
Hết cách rồi, cô chính là như thế, một pháo hôi phản diện, không tốt bụng nhưng rất thông minh!
Giáo sư Tiết cả người sảng khoái, mặt mày hồng hào đi ra, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Tần Nguyên Cửu cũng mang theo sự cảm kích.
Thân là giáo sư già, ông ấy cũng mắc không ít bệnh nghề nghiệp như giãn tĩnh mạch, viêm họng, thoái hóa đốt sống thắt lưng và cổ, suy nhược tinh thần.