Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 238

Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:19:15
Lượt xem: 152

“Hơn nữa, mọi người đưa thịt đã chế biến rồi cho chúng tôi thế này chúng tôi phải bán cho ai? Trong đơn vị đều có con đường buôn bán, tôi lại không cung ứng dài hạn, cứ như lần này, không có danh tiếng, không có quan hệ thì rất khó bán được ra ngoài đúng không?”

Các thôn dân mồm năm miệng mười nói hết những trăn trở ra.

Trong lòng bọn họ tức giận nhưng lại không dám trút lên Tần Nguyên Cửu, giống như có người nói bọn họ nhờ vào nhà họ Kha mới có được mấy miếng thịt lợn rừng này.

Bọn họ không tự nghĩ ra được biện pháp nào hết, chỉ có thể tự an ủi mình: “Ôi, bỏ đi, bán không được cũng không sao cả, để nhà mình ăn hoặc đi lên chợ bán đều được cả mà.”

Tần Nguyên Cửu nhướng mày, cũng không nói thêm gì cả.

Chủ tịch xã và trưởng thôn cũng vô cùng lo lắng: “Chúng tôi cũng đang chạy đi chạy lại khắp nơi nhìn xem có đơn vị nào có thể mua được mấy nghìn cân thịt này, hoặc là đi bán lẻ, rẻ hơn chút cũng không sao.”

Lúc này ông Tiết và bà Triệu đi ra: “Tiểu Tần, có phải cháu chưa liên hệ được đơn vị nào có thể thu mua thịt lợn rừng phải không? Nếu không thì để bọn cô liên hệ với mấy người bạn ở kinh đô.”

Tuy rằng bọn họ cũng chưa tiếp xúc quá nhiều với Kha Mỹ Linh nhưng chỉ bằng việc cô có thể kéo Tiểu Cần từ quỷ môn quan trở về cũng đủ để bọn họ tin tưởng vào sự chuyên nghiệp của cô!

Huống hồ thời điểm hai người bọn họ giải quyết mấy công việc phức tạp, không rút được thời gian đi bệnh viện khám tổng quan, rất nhiều kết quả giống hệt phán đoán của Kha Mỹ Linh, thậm chí còn có những căn bệnh không khám được ra.

Bọn họ hỏi thăm vài câu, bác sĩ chẩn đoán càng chính xác hơn và phát hiện ra được mấy căn bệnh chưa có triệu chứng rõ ràng.

Kha Mỹ Linh vẫn còn trẻ tuổi mà đã có thể có được y thuật uyên thâm như vậy thì sao bọn họ có thể xem nhẹ mỗi câu mà cô nói cơ chứ?

Cô nói đàn lợn rừng này ăn nhân sâm mà lớn thì bọn họ cũng dám tin!

Bất luận là kinh đô hay là huyện thành thì bọn họ cũng có người thân ở đó, có ai mà không mắc phải mấy bệnh vặt vãnh đâu?

Ăn chút thịt lợn rừng ăn nhân sâm mà lớn rất thích hợp để trị bệnh cơ thể!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-238.html.]

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn hai ông bà.

“Đúng đúng đúng, quan hệ của giáo sư rất nhiều, chắc chắn có thể tìm được người mua thích hợp.” Bọn họ vừa thấy tình hình xoay chuyển, lập tức muốn dựa hơi nhà họ Kha lần nữa.

Sau khi chủ tịch xã và thôn trưởng phổ cập khoa học, biết được thân phận của hai ông bà, bọn họ kích động sốt sắng đi lên bắt tay với người ta: “Giáo sư Tiết, giáo sư Triệu, nếu hai người muốn sử dụng điện thoại thì cứ đi thẳng tới hợp tác xã là được!”

Ông Tiết thấy mọi người đều rất để ý đến chuyện này, gật đầu cười: “Vậy làm phiền chủ tịch xã rồi, bây giờ tuy rằng đã vào cuối thu, thịt lợn cũng đã được đưa đến xưởng chế biến thịt để sản xuất và chế biến nhưng chúng ta vẫn nên nhanh chóng bán đi là tốt nhất.”

Bà Triệu nghiêng đầu cười hỏi Kha Mỹ Linh: “Linh Bảo Nhi, cháu cảm thấy thịt lợn rừng bán bao nhiêu thì hợp lý?”

Kha Mỹ Linh nghiêng đầu nhìn Tần Nguyên Cửu: “Anh Cửu ơi, anh hiểu biết sâu rộng, anh nói đi.”

Tầm mắt lạnh lẽo của Tần Nguyên Cửu lướt qua mọi người, sau đó nói: “Chỉ cần tăng giá thành phẩm lên ba mươi phần trăm là được rồi.”

Ông Tiết cũng không trả giá mà trực tiếp bảo Tần Nguyên Cửu dẫn ông ấy đi gọi điện thoại.

Bà Triệu kéo người ta lại dặn dò vài câu, bảo ông cũng phải suy xét đến cả mấy người chị em già bọn họ nữa.

Bởi vì mọi người đều quan tâm đến chuyện này nên hầu như nào nào nhà nấy cũng bảo người nghển cổ chờ ở cửa thôn.

Kha Mỹ Linh thì mở một lớp dạy học nho nhỏ về sức khỏe tại nhà.

Ông cụ và bà cụ vì để ủng hộ cháu gái mà còn gọi không ít bạn bè của mình tới đây.

Các ông bà cụ dẫn theo con cháu dọn cái ghế gấp, ngồi đầy sân nhà họ Kha.

Kha Mỹ Linh đứng dưới mái hiên, ho nhẹ một tiếng: “Hơn hai tháng nữa là cháu và các anh trai của cháu phải đi huyện thành học rồi. Cội nguồn của bọn cháu là thôn Lạc Phượng, chúng cháu đều khỏe mạnh nên cũng muốn giúp đỡ mọi người!”

Loading...