Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:29:47
Lượt xem: 231
Trước đó cô chỉ muốn gần quan được ban lộc, mỗi ngày bản thân đều có thể cọ năm trăm giá trị hòa bình, nhưng không ngờ tới sau khi gả cho người ta, mọi mặt đều không giống thế nữa.
Kha Mỹ Linh sống lại hơn một tháng, bởi vì có bà cụ với mẹ Kha quan tâm chăm sóc, cả nhà chiều chuộng, đến cả bọn trẻ cũng biết phải nhường cô út.
Khiến cô thích ứng rất tốt, ngày nào cũng vui vẻ, cực kỳ ít khi nhớ đến chuyện lúc trước.
Nhưng mà bây giờ, cô đói quá…
Còn có hình như lúc trước cô từng đồng ý với Tần Nguyên Cửu, sau này phải lo liệu cơm nước trong nhà.
Cô đào một cái hố sâu cho chính mình rồi.
Nhớ tới cái người tối qua uống rượu rồi phát cuồng trong phòng, Kha Mỹ Linh tức giận không thôi, cô đến phòng bên cạnh, “rầm” một tiếng đá bật cửa ra.
Tần Nguyên Cửu giật mình trực tiếp ngồi dậy, mơ màng nhìn cô rồi gãi đầu: “Rốt cuộc em có phải con gái không thế, lần nào gõ cửa cũng dùng chân?”
“Ha, em vào phòng mình còn phải gõ cửa sao?” Kha Mỹ Linh dựa vào cạnh cửa, cười lạnh.
Anh sửng sốt, nhìn ngó xung quanh rồi nghi ngờ: “Sao tối qua anh lại ngủ ở đây?”
“Anh hỏi em em biết hỏi ai?”
“Anh đừng có giả vờ ngờ nghệch! Tối qua anh mượn rượu làm càn, bày ra trò gì, trong lòng anh không còn nhớ sao?”
Cô cười lạnh.
Tần Nguyên Cửu nhíu mày, tay ấn huyệt thái dương, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó, anh vẫn lắc đầu đầy hoang mang: “Anh làm gì rồi? Anh không làm gì đấy chứ?”
“Người uống rượu say thì có thể làm gì, chắc không thể hồ đồ làm chú rể chứ?”
“Đồng chí Kha, em muốn cũng không thể trèo lên anh được.”
“Có điều tối qua thím nào đó làm móng giò ăn khá ngon, vừa thơm vừa mướt...”
“Ồ, đúng rồi, cũng không biết có phải anh bị chứng sợ hãi sau hôn nhân không, tối qua nằm mơ một giấc mơ, thấy một con cóc cứ đuổi theo bắt anh hôn nó...”
Mỗi một câu nói của anh đều làm lửa giận của Kha Mỹ Linh bốc cao lên một phần!
“Ha, Tần Nguyên Cửu, đồ tồi này!” Cô tiến lên túm lấy tay ăn rồi cắn vào bắp tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-188.html.]
Có điều cánh tay người đàn ông cơ bắp săn chắc, cô cắn đau cả răng.
“Hừ.” Cô lại vươn tay túm tóc anh, nhìn kiệt tác của mình trên mặt anh, cô mới rời mắt: “Đi, chúng ta về nhà ăn cơm!”
Tần Nguyên Cửu nhướn mày, nghi hoặc: “Cái này, cái này không tốt lắm đâu, ngày mai chúng ta mới lại mặt.”
“Sao lại không tốt, nhà chúng ta không để ý mấy chuyện đấy, hơn nữa người nhà anh không ở đây, nhà mẹ em không thể không quan tâm nhiều hơn chút.” Nói rồi, Kha Mỹ Linh cười, kéo anh ra ngoài.
Cô vừa kéo vừa kiểm tra giá trị hòa bình.
Có chứng ám ảnh cưỡng chế nhẹ, cô cực kỳ thích nhìn điểm giá trị hòa bình tăng lên đầy xinh đẹp, chỉ là hôm nay còn chưa bắt đầu, năm trăm giá trị hòa bình đã hoàn thành rồi.
Kha Mỹ Linh hơi nghi ngờ.
Sau đó nghĩ đến tối qua, chắc chắn là giá trị hòa bình bùng nổ rồi, tính sang cho hôm nay nhỉ.
Hoặc là hai người đã kết hôn, hệ thống cho cô nghỉ ngơi?
Dù sao thì bản thân cũng không thiệt, cô vui vẻ thu điểm về.
Tần Nguyên Cửu cũng cười đầy ẩn ý, thuận theo lực kéo của cô mà bám theo.
Lúc đến cửa, anh đột nhiên nói: “Không thể về tay không, em đi trước đi, anh lấy chút đồ rồi đi theo.”
Kha Mỹ Linh cũng ngại biểu hiện thái quá, cô chỉ có thể gật đầu: “Nhanh lên đấy, nếu không người trong nhà ăn hết cơm mất!”
Cô chậm rãi bước xuống thềm, vừa đi, vừa ngắt hoa dại bên đường, đợi lúc quay đầu, nụ cười trên mặt cô cứng lại: “Anh, anh rửa mặt rồi à?”
Tần Nguyên Cửu ừm một tiến, vui vẻ nói: “Đây được xem như lần đầu tiên chúng ta đến nhà mẹ sau kết hôn, phải nghiêm túc một chút. Cũng không biết tối qua anh cọ vào đâu, rửa ra được chậu nước đen xì.”
“Cũng may mà anh rửa mặt, nếu không đi đường đã bị bêu mặt rồi.”
“Em cũng thật là, sao không nói với anh một tiếng.”
Kha Mỹ Linh nhếch môi, phụ họa theo, cô gật đầu, vui vẻ đầy chân thành: “Không phải trời còn chưa sáng hẳn sao, trong phòng tối, em cũng không nhìn rõ.”
Tần Nguyên Cửu không xoắn xuýt chuyện này lâu, anh vừa đi, vừa nói với Kha Mỹ Linh những đồ mình mang theo: “Em xem, quà người tham gia hôn lễ tặng rất nhiều, chọn một ít bánh, thịt, trứng không để được lâu mang theo.”
“Đồ đạc không nhiều, nhưng so với hai chúng ta vác miệng không tới ăn cũng tốt hơn rồi nhỉ?”
Trò đùa dai không thành công, bụng dạ trống rỗng, Kha Mỹ Linh không vui nổi, cô bước nhanh chân trở về nhà.