Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:00:12
Lượt xem: 180
Tư thế của Kha Vân Nguyệt đột nhiên khựng lại, vẻ mặt bỗng chốc trở nên hoang mang, sau đó cô ta cười ngờ nghệch, gật đầu: “Đúng thế, cha tôi là trưởng thôn, chuyện gì cũng giải quyết được!”
“Tôi chắc chắn có thể để cha tôi lấy được bảy danh ngạch sinh viên này, một cái cũng không để lại cho Kha Mỹ Linh chị!”
“Kha Mỹ Linh đáng đời làm gái quê cả đời này, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời làm việc cả đời, để xem dáng vẻ mềm mại kia của chị có thể duy trì được bao lâu!”
Kha Mỹ Linh bực cả mình, bản thân cô trêu chọc gì cô ta mà sao cô ta cứ nhìn chòng chọc cô không buông, không thấy chút xíu điểm tốt nào của cô hết vậy?
“Mau về đi, nhớ trên đường gặp ai cũng phải bày ra dáng vẻ được làm vợ người thành phố, khoe khoang một phen. Không được nhắc đến cha cô với chú cô.”
Kha Vân Nguyệt chớp mắt, mặt mũi sáng lên, lập tức quay đầu rời đi: “Đúng rồi, tôi phải để tất cả mọi người trong thôn biết tôi là vợ người thành phố chứ.”
Kha Mỹ Linh ung dung đi theo sau cô ta, quả nhiên thấy Kha Vân Nguyệt gặp ai, bất kể là già trẻ, gái trai, cô ta đều xông lên ra vẻ ta đây, kiêu ngạo khoe khoang trước mặt người ta.
Người đời ít nhiều gì cũng có tâm lý thù người giàu, ban đầu nhìn thấy người khác sống tốt, trong lòng họ chỉ không vui, bây giờ cái người sống tốt kia lại đến trước mặt họ mà khoe khoang, xem xem có khinh người không có chứ, nếu không phải nể thân phận là con gái trưởng thôn của Kha Vân Nguyệt, bọn họ muốn ra tay đập cô ta một trận cho hả giận.
Sắc mặt thôn dân khó coi, không nghe nổi nữa nên kiếm cớ rời đi.
Kha Vân Nguyệt chưa đi được nửa đường, cả làng đều đã biết, vợ trưởng thôn vừa biết tin đã vội vàng đưa cô ta về nhà.
“Mẹ, mẹ kéo con làm gì? Con còn chưa báo cho toàn bộ người trong làng biết nữa!”
“Kha Mỹ Linh có xinh đẹp hơn nữa thì thế nào, không phải cuối cùng chị ta vẫn phải ở lại cái vùng khỉ ho cò gáy này sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-139.html.]
“Chỉ dựa vào đầu óc chị ta mà còn muốn học đại học, con nhổ vào...”
Vợ trưởng thôn thực sự không nghe tiếp được nữa, bà ta bịt miệng con gái lại, gọi con dâu ra, cùng nhau kéo con gái mình về nhà.
Kha Mỹ Linh chậm rãi về nhà, mặt mày đều mang theo nụ cười gian xảo, cô đột nhiên phát hiện ra cách dùng mới của bùa, phải làm sao đây?
Mặc dù thấy có chút tột lỗi, nhưng cô lại cực kỳ sung sướng.
Để cho nhà trưởng thôn biết rốt cuộc trong lòng con gái mình cất chứa suy nghĩ gì, diệt trừ hậu hoạn trước khi nó xảy ra, tránh cho đến cuối cùng cả một nhà ngay thẳng trong sạch lại bị đứa con gái ngu ngốc này làm liên lụy.
Trước đây lúc đơn phương chiến tranh lạnh với trùm phản diện, Kha Mỹ Linh vẫn luôn nghiên cứu bùa chú và sách y, lúc không có việc gì làm, cô lại xem chút sách tạp nham.
Trong đó có một ngọc giản vô cùng thú vị, bên trong thu nạp các loại bùa kỳ quặc, đường nét vẽ bùa cũng không phức tạp, thậm chí còn đơn giản hơn bùa trị ho, đương nhiên thời gian có hiệu quả cũng ngắn, nhưng đủ để trừng phạt kẻ ác một chút.
Giống như bùa định thân, bùa nói thật, bùa xuyên tường, bùa lôi điện, bùa ngũ hành, bùa hóa hình, vân vân.
Kha Mỹ Linh vẽ một mạch được hơn mười tấm.
Về đến nhà, cô lại thấy bà cụ ngồi trong phòng, đóng cửa, tiếp tục loay hoay với phần thưởng trong ba cái bao tải lớn.
Cờ hiệu, giấy khen, thư cảm ơn được thu dọn rồi để trong cái rương gỗ lớn rắn chắc nhất trong nhà, bà cụ còn cố ý để lại một chiếc hộp nhỏ, nói là của hồi môn cho cô khiến Kha Mỹ Linh dở khóc dở cười.
Phần thưởng trong bao tải, người ta cũng sắp xếp gọn gàng rồi, bây giờ bà cụ lại... lấy hết ra, bày đầy hết trên giường, dưới giường, gần như không còn chỗ bước chân.
Kha Mỹ Linh cũng tiến lại gần, giúp bà cụ dọn, cô thì thầm: “Bà nội, cháu hoàn thành nhiệm vụ rồi!”