Ta Bám Vào Đại Lão Để Làm Cá Muối - Chương 216
Cập nhật lúc: 2025-01-28 02:44:41
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện nước ngoài là Liêu Tâm sắp xếp, vốn Liêu Tâm đưa Khuyết Phong đến một quốc gia nhỏ, nhưng Khuyết Chu cảm thấy cần thiết.
Dù loại như Khuyết Phong đều tính khí cao ngạo tự cho ghê gớm, để cho đến nơi phồn hoa nhất, xa hoa trụy lạc nhất, như mới thể để cho thấy rõ rốt cuộc mấy phân mấy lượng.
Sau khi Khuyết Phong rời , vị đại sư cũng Liêu Tầm lấy tội danh lừa gạt đưa tù.
Ba Khuyết thoáng cái như già hơn mười tuổi, mỗi ngày ông đều giam trong nhà bếp của quán rượu nghiên cứu thêm công thức ăn uống, còn giao hết tài sản của cho Khuyết Chu.
Khuyết Chu bề bộn nhiều việc, khi thi tiến sĩ và thạc sĩ xong thì càng bận rộn hơn.
Thật trong lòng ông vẫn luôn một vướng mắc, mặc dù Khuyết Phong rời , nhưng biến hóa lớn như của con gái, ba như ông thể .
Khuyết Chu thật sự là hiểu cách giải thích với khác, nếu cô cách giải thích, cũng sẽ phong ấn ở Vô Gian Địa Ngục nhiều năm như .
Vẫn là Liêu Tâm quan hệ giữa Khuyết Chu và ba Khuyết trở nên hổ hơn, tìm ba Khuyết phòng bếp của quán rượu.
Hai trong phòng tạp vật phía quán rượu, qua năm năm mà ba Khuyết vẫn dáng vẻ hiền hậu chất phác như cũ, giống như lúc mà Liêu Tầm mới đến núi Tuyết, ba tìm kiếm sự giúp đỡ của trong thôn, nhưng chỉ một ba Khuyết nguyện ý giúp đỡ gia đình .
Lúc cảm thấy chú thật sự , nhưng bây giờ đây, vẻ mặt chất phác của ông còn nhiều hơn một chút ưu phiền so với lúc còn ở núi Tuyết. "Tiểu Tầm, chú hôm nay con tới đây để gì. Con là một , Tiểu Chu cũng , hai các con yêu đương thì chú cũng sẽ ngăn cản nên con yên tâm ."
"Chú, con đến đây để chuyện với chú, con chỉ đến kể cho chú một chuyện mà Tiểu Chu từng giúp con."
Anh im lặng kể Khuyết Chu giúp như thế nào, một hái thuốc trong núi Tuyết lên thị trấn bán , đó đám thôn dân âm dương quái khí trói như thế nào.
Liêu Tâm càng bình tĩnh, sắc mặt ba Khuyết càng tái nhợt.
Cho tới bây giờ ông vẫn hóa con gái của trải qua nhiều chuyện như , thậm chí lúc còn ở trong thôn, ông vẫn cho rằng khi con gái của lên Thần Nữ, những thôn dân đều sẽ đối xử với cô . Từ cho đến nay ông từng nghĩ tới Khuyết Chu nhốt , mắng, Lữ Văn Tùng theo dõi.
"Chú, Lữ Văn Tùng bao nhiêu tuổi chú cũng , Tiểu Chu cho chú là vì em sợ chú và bà nội lo lắng, nếu em thật sự là yêu tình, tại ngay từ đầu g.i.ế.c hết những đó , vì đợi đến trận tuyết lở ngày hôm đó?"
Ba Khuyết nên lời, bởi vì ông phát hiện , dường như ông từng quan tâm đến con gái của .
Nhất là khi tới thủ đô, Khuyết Chu thật cho khác bớt lo, chỗ thuê phòng, nơi mở quán ăn sáng, bộ đều do một tay Khuyết Chu lo liệu.
Thậm chí đôi khi ông cũng quên luôn Khuyết Chu chỉ là một cô gái nhỏ, quên mất lúc đó cô mới chỉ mười tám tuổi.
Lúc mở quán ăn sáng thì hơn bốn giờ sáng cô rời giường phụ giúp chuyện trong quán, hơn nữa cô còn học nhưng từng bao giờ mở miệng than vãn lời nào, học cũng tự tự về, trong việc học tập thì ông gần như giúp gì, cũng gần như hỏi qua việc học tập của con gái.
Tay của ông run rẩy, lấy điếu thuốc trong túi nhưng Liêu Tâm ngăn cản: "Chú nên hút thuốc ít thì hơn, như cho sức khỏe, Tiểu Chu hy vọng chú và bà nội thể sống lâu trăm tuổi."
Trong nháy mắt , hốc mắt của ba Khuyết đỏ lên, trong giọng của Liêu Tầm, cuối cùng ông mới bắt đầu nghĩ những chuyện sai lầm mà .
Liêu Tầm tiếp tục : "Nhìn thoáng qua thì Tiểu Chu là một mạnh mẽ, nhưng thật trong lòng em yếu đuối, nếu em quan tâm quan tâm đến em , bên ngoài em sẽ biểu hiện điều gì, nhưng thể một tìm một nơi tiêu hóa chút khó chịu . Chú, chú là một lương thiện nhưng đôi khi lương thiện cũng cần đặt đúng chỗ, lẽ chú sẽ cảm thấy khó chịu khi như tuổi của cháu đây lên mặt dạy đời chú, nhưng cháu cũng là ăn vài năm, cũng thể nhận nhân cách của ai đáng ghê tởm hơn ai, con tin tưởng những thôn dân ở núi Tuyết cho chú đáp án rõ ràng nhất."
"Chú, hai ngày nữa con sẽ dẫn Tiểu Chu ngoài chơi vài ngày về nhà, nên con đến đây để với chú một tiếng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-bam-vao-dai-lao-de-lam-ca-muoi/chuong-216.html.]
Ba Khuyết gật đầu khuôn mặt giờ đây chút trắng bệch.
DTV
Tiểu Chu chịu nhiều khổ, thật vất vả mới mang theo bọn họ rời khỏi núi Tuyết đến Thủ đô, một năm thi đậu trường đại học Thủ đô danh tiếng, ông cũng còn vì con gái của mà kiêu ngạo, nhưng khi Khuyết Phong , suýt chút nữa ông tặng cổ phần của cho khác, trơ mắt Tiểu Chu thất vọng thất vọng nhiều hơn.
Điện thoại di động đột nhiên vang lên báo tin nhắn mới, ông mở xem, phát hiện khách hàng cũ của mượn ông một ít tiền.
Mấy năm nay ông cũng cho khác mượn ít tiền, luôn cảm thấy lúc nào khó khăn thể giúp thì giúp, nhưng tiền mà ông lấy chỉ đếm đầu ngón tay.
Đối phương còn mượn năm vạn trả, bây giờ hỏi mượn ông thêm ba vạn.
Lần đầu tiên ba Khuyết cố lấy hết dũng khí, xuống ba chữ ' cho mượn. Lúc gửi tin nhắn , trong lòng ông hiện lên một loại cảm giác giải thoát.
như Liêu Tầm , ông lớn già đầu sắp xuống lỗ mà còn hiểu nhiều bằng một đứa trẻ.
Trên thế giới nào nhiều thể đối xử với khác vô điều kiện chứ? Những thôn dân núi Tuyết , còn khi ông tới thủ đô mới gặp , nhiều nhiều đều lợi dụng ông, còn ông thì cảm thấy chỉ cần sống thẹn với lương tâm là , nhưng nghĩ tới, ông tổn thương đến Tiểu Chu, mà đáng lẽ nên bảo vệ nhiều nhất...
***
Tập đoàn Liêu thị...
Khuyết Chu ở quầy lễ tân, ánh mắt của chị lễ tân đều như đang phát sáng, khi Khuyết Chu tìm Liêu Tâm, ánh mắt cô càng sáng hơn.
"Ngài chờ một chút, tổng giám đốc đang họp, là ngài trực tiếp lên thang máy đến phòng của tổng giám đốc luôn ."
Khuyết Chu : " còn tưởng rằng chị sẽ xin chờ một chút nữa chứ!"
Chị gái lễ tân hì hì: "Nếu là , thể sẽ bảo ngài ở đây chờ một chút , nhưng hôm nay tổng giám đốc ở mặt của tất cả , nếu tiểu thư Khuyết Chu tới tìm ngài thì bảo ngài trực tiếp thang máy tổng giám đốc đến văn phòng tìm ngài là ."
Vốn Liêu Tâm tạo hội nhóm gì cho nhân viên trong công ty, việc gì cần thông báo thì sẽ bảo Lin mặt đến thông báo với nhân viên.
Trước còn tưởng rằng tổng giám đốc yêu đương với thư ký Lin, ít còn bênh vực kẻ yếu cho Lin, dù cắn CP tổng giám đốc và thư ký Lin cũng ít, lễ tân cũng coi như một trong đó.
bây giờ khi mới thấy Khuyết Chu, cô chỉ thể một câu: Tổng giám đốc đúng là tinh mắt.
Lúc mới tới, Khuyết Chu mặc váy trắng, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh giống như là trân châu đen, với cách gần thì làn da của cô cực kỳ căng mịn, chỉ thoáng qua thôi cũng như câu mất hồn phách, của cô mang theo khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng xa cách.
những thứ phức tạp như dung hợp cô, cô trở nên quyến rũ hơn.
Đi thang máy tổng giám đốc, Khuyết Chu còn kịp ấn thang máy thì cửa thang máy đóng .
Ngay đó, thang máy bắt đầu chậm rãi di chuyển, màn hình nhỏ của thang máy nhấp nháy hai , khuôn mặt của Liêu Tâm nhanh chóng xuất hiện.
"Tiểu Chu, vài lời với em."
Trái tim đang cảnh giác kịch liệt lập tức buông lỏng xuống, hạt vừng nhỏ thở phào nhẹ nhõm, nó cứ tưởng sự cố gì xảy , ai ngờ đây là màn thổ lộ của nam chính.