Sau khi chuyện tranh cãi ầm ĩ, tiếp tục dùng bữa.
Hà Tư Dư rốt cuộc dám mở miệng , nàng nghĩ Tống Ngưng Xu cũng là ăn , các nàng ngoại trừ tranh chấp vài câu như thì thể thật sự mắng chửi giống như mấy đàn bà chanh chua ngoài đường.
Huống chi nàng còn ít để ý.
Dùng cơm xong, qua hoa viên ngắm hoa.
Phương Châu Châu thật sự lười xã giao với những , nàng nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ giảm béo, đến lúc đó cho mấy sáng mắt .
Không vì , nàng tin tưởng Xu Xu thể giúp đỡ nàng .
Phương Châu Châu ngắm hoa, mời Xu Xu qua phòng nàng chơi.
Xu Xu cũng ở bên để cho nghị luận, nàng đoán tới hai ngày nữa, chuyện hôm nay sẽ truyền khắp bên ngoài.
Cả kinh thành sẽ nàng là đồ của Phục thần y, nàng một cô nương Phủ Quốc Công học y, nàng phối thuốc lung tung cho Châu Châu.
Thôi, tùy các nàng , ba tháng gặp mặt sẽ hiểu.
Xu Xu với mẫu , mới qua khuê phòng của Phương Châu Châu, hai uống chuyện phiếm sách.
Xu Xu tìm mấy quyển sách xem, Châu Châu an vị ở bên cạnh nàng nối mấy chuỗi ngọc, đây là đáp lễ nàng tặng Xu Xu, phá lệ dụng tâm vì Xu Xu.
Phương Châu Châu là tự ti, thích xã giao, luôn tránh ở trong nhà, ngày thường việc gì liền nữ hồng.
Cho nên nàng nữ hồng vô cùng .
Một phòng yên tĩnh, chỉ tiếng lẩm nhẩm mấy trang sách, Phương Châu Châu chút giật , nếu cuộc đời một tri kỷ, chỉ cần bạn tĩnh lặng như cũng thật là ấm áp.
Phương Châu Châu đang nghĩ ngợi tới đây, bên ngoài tiếng bước chân vội vàng, đó là giọng của một thiếu niên truyền trong tai hai , “Muội , ở trong phòng ?”
Vừa dứt lời, mành phòng xốc lên, một thiếu niên cao cao tráng tráng đến.
Vóc thiếu niên cao khỏe mạnh, giống như một ngọn núi nhỏ, ngũ quan chút giống Châu Châu, mày rậm mắt to, coi như tuấn lãng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-99.html.]
Hắn nhà liền thấy nghiêng tháp cùng với một cô nương vô cùng xinh khác.
Tháp quý phi bên cạnh cửa sổ, ánh sáng ngoài cửa sổ, ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu sáng khuôn mặt cô gái.
Làn da trắng, đôi mắt mơ màng, mang theo nét bất ngờ nên lời.
Lần đầu thiếu niên thấy cô gái xinh như thế, trong lòng giống như đang đốt một ngọn lửa cho da mặt nóng lên, thậm chí chân tay cũng trở nên luống cuống.
Hắn lắp bắp : “Muội, , trong phòng , khách .”
Phương Châu Châu che miệng khúc khích tiếng, “Nhị ca, lắp như , vị chính là Tam cô nương phủ Định Quốc Công, cũng là nữ nhi nhà Thôi di.”
Thiếu niên đúng là Nhị ca Phương Dương Hoằng của Phương Châu Châu, cũng là vị hôn phu đời của Xu Xu.
Vì Tống Ngưng Quân, từ hôn nàng mặt phủ Quốc Công, cưới Tống Ngưng Quân.
Xu Xu thật sự cảm tình với , khi thành , nàng thường đến phủ Thành Nghị Hầu chơi, Phương Dương Hoằng đối xử với nàng lắm, nàng thực sự cảm kích , cảm kích hồi báo tình cảm của .
đó, trò mặt cho nàng mất mặt.
Xu Xu chịu nổi, bắt đầu hận hận Tống Ngưng Quân.
Việc qua một đời, nàng còn hận , nhưng cũng hảo cảm với , chỉ coi như xa lạ.
Đời , hai sẽ gì sâu xa.
Xu Xu thản nhiên liếc qua Phương Dương Hoằng.
Chân tay Phương Dương Hoằng luống cuống, da mặt đỏ lên, đây là đầu tiên thấy Xu Xu.
Lần ở phủ Tào Quốc Công phủ , đó nhóm công tử thiết trong kinh thành , Tam cô nương Tống gia quốc sắc thiên hương, tuyệt sắc giai nhân, còn thể xinh tới mức nào, bây giờ thấy mắt mới kiến thức nông cạn , thế gian cô gái như .
Ngay cả cũng nhịn mà tim đập loạn.
Phương Dương Hoằng nắm c.h.ặ.t t.a.y lắp bắp : “Ta, thấy ở hoa viên phía , , chút lo lắng cho , cố ý đây một cái.” Hắn là lo lắng cho Châu Châu, mới trong yến hội khi nhóm nữ quyến chuyện thấy, lo lắng tức giận, khi qua hoa viên thấy trong nhóm nữ quyến, mới tới khuê phòng tìm xem.