Thế gia lui tới với cơ bản cũng là để định việc hôn nhân cho trong nhà.
Đương nhiên Nhị phòng Thôi thị dẫn Xu Xu và Tống Ngưng Quân .
Thật Tống Ngưng Quân ngoài, nhưng nàng hiểu rõ, tuổi nàng cũng nhỏ, hai năm tới cũng sẽ định việc hôn nhân.
Nàng theo chủ mẫu trong nhà tham gia nhiều yến hội bên ngoài, nàng cần một mối hôn nhân .
Nàng cũng ở Tống gia, nàng thể trở thôn Thủy Hương, sống những ngày chân lấm tay bùn.
Nàng thậm chí còn hiểu , vị hôn phu của nàng cao hơn Tống gia, nàng mới thể tìm thể diện mất.
Mới thể ngẩng cao đầu Tống gia, cho nên xã giao như tham gia nhiều, để cho cách phu nhân ở đây chú ý tới nàng một chút.
Về phần Tam phòng, Vạn thị với hai vị chủ mẫu thể thai đến ba tháng, cho nên ngoài.
Hai vị chủ mẫu cũng thấy vui, cũng mấy lời ý tứ, chính là thai đến ba tháng, còn thể với bên ngoài.
Hai vị chủ mẫu cũng lắm miệng, đương nhiên sẽ nơi nào ồn ào.
Vậy nên chỉ chủ mẫu Đại phòng và Nhị phòng mang theo cô nương hai phòng tới phủ Thành Nghị hầu ngắm hoa dùng .
Hơn nữa còn nha cùng theo hầu hạ, tổng cộng dùng bốn xe ngựa.
Thôi thị và hai nữ nhi một xe ngựa, Xu Xu cửa còn cầm theo ba bình sứ trắng lớn bằng lòng bàn tay.
Lên xe ngựa còn đặt ở trong bao lụa.
Thôi thị còn : “Xu Xu đây là đưa Tiết di lễ gặp mặt ?”
Xu Xu lắc đầu, “Mẫu , , đây là lễ gặp mặt với Châu Châu tỷ tỷ, Tiết di Châu Châu tỷ tỷ ngại chính béo ? Con mấy viên thuốc, hẳn là thể công hiệu.”
Thôi thị kinh ngạc, “Xu Xu còn thể phối dược ?”
Xu Xu : “Mấy phương thuốc đơn giản thì thể ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-92.html.]
Thực tế cái khó của phương thuốc là cách phối dược, mà là giá trị của phương thuốc.
Thôi thị vô cùng vui vẻ, khích lệ : “Xu Xu nhà thật sự là lợi hại.”
Tống Ngưng Quân thấy con hai như thế, rốt cuộc nhịn , nhắc nhở : “Mẫu , , phương thuốc thể uống bậy, mấy quên vị nhảy sông tự tử mấy ngày đó ? Chính là vì uống thuốc bậy nên thể mới vấn đề, cuối cùng mặc dù gầy gả nhưng thể sinh dục, vẫn là hưu về nhà, kết cục là nhảy sông tự vẫn, cho nên phương thuốc thể uống bậy, nếu là sẽ hại ?”
Thôi thị suy nghĩ : “Y thuật của Xu Xu nhà , lang băm thể sánh bằng, Xu Xu nhà là đồ của Phục thần y.”
Tống Ngưng Quân nhắm mắt, che sự trào phúng trong mắt, thật sự là con tình thâm, cho dù Tống Ngưng Xu cái gì thì mẫu cũng sủng nàng.
Nàng rốt cuộc cũng sinh của Thôi thị, cũng vì xếp hai nha bên cạnh Xu Xu nên Thôi thị đề phòng, thậm chí ngay cả lén đưa tin cũng kịp, khi Xu Xu về phủ Quốc Công, mẫu thường xuyên cho nàng hai ba nghìn ngân phiếu, hiện tại ngoại trừ tiền tiêu hàng tháng, cũng cho thêm tiền khác nữa.
Sao nàng còn thể đủ tâm bình khí hòa, nàng càng ngày càng ghen tị với Xu Xu.
Xu Xu tủm tỉm Thôi thị, cũng biện giải nhiều.
Ba tháng , gặp mặt sẽ hiểu.
Đương nhiên, cũng cần Tiết thị nguyện ý nhận phương thuốc của nàng, nàng sẽ trực tiếp đưa phương thuốc cho Châu Châu mà sẽ đưa Tiết di, dù cũng là nữ nhi của Tiết di.
Về phần kết quả cuối cùng như thế nào cũng là nàng thể đổi .
Rất nhanh tới phủ Thành Nghị hầu, ma ma gác cổng dẫn khách quý bên trong.
Thôi thị cũng giúp Xu Xu đưa ba bình thuốc cho ma ma quản sự, ma ma giao cho Tiết thị.
Ma ma quản sự phu nhân nhà tạ ơn Thôi thị.
Nhanh chóng tới phòng đãi khách, đương nhiên đều là quen nên khỏi xã giao một phen, ba vị cô nương theo hai chủ mẫu chào hỏi .
Các cô nương chào hỏi xong đều xuống.
Tất cả sẽ chuyện cùng với bằng hữu hoặc là khuê hữu, Tống Ngưng Quân cùng Tống Ngưng Lan đều tìm bằng hữu.
Chỉ Xu Xu nàng mới đến kinh thành đến nửa năm, ngày thường cũng ít theo Thôi thị cửa xã giao, trơ mắt một ở bên cạnh Thôi thị.
Thôi thị thấy đau lòng, nghiêng đầu nhỏ giọng chuyện với Xu Xu, “Bảo bối, nếu con cũng tìm một cô nương trò chuyện ?”