Chuyện Xu Xu học y là , Thôi thị : “Xu Xu nên theo Phục thần y học y, chúng thấy ngày thường nàng cũng luôn nghiền ngẫm sách thuốc, nên mới đồng ý nàng theo Phục thần y, mỗi ngày đều ngoài thì tiện, nên cho phép nàng ngoài với bộ dáng như .”
Lúc Xu Xu ăn mặc như một thiếu niên quả nhiên vẫn là môi hồng răng trắng, một đôi con ngươi trong suốt thủy nhuận, còn sự ngây thơ của nữ nhi.
Làm cho Tiết thị thèm thuồng, hận thể mang về nhà con dâu.
Bà ôm Xu Xu ngoan ngoãn, Xu Xu lời, nếu bạn để thêm hai năm nữa mới nghị cho Xu Xu, bà trực tiếp hỏi Xu Xu con dâu bà .
Tiết thị yêu thích ôm Xu Xu.
Chợt nhớ tới nữ nhi nhà , đôi mắt chút đỏ, lẩm bẩm : “Nếu nữ nhi nhà thể xinh như Xu Xu nhà ngươi, thì thật là .”
Hiện tại chỉ phu quân ghét bỏ Châu Châu, ngay cả Châu Châu cũng tự ti hơn , là do bọn hạ nhân cẩn thận nàng tráng kiện, béo, cao tráng, bà quở trách hạ nhân, đều đuổi hết mấy ở khuê phòng đó .
Cũng bởi , Thành Nghị hầu càng thích Châu Châu, luôn mắng bà .
Thôi thị thở dài, “Ngươi cũng đừng vội, con cháu đều phúc của con cháu, chừng Châu Châu thể gặp một hôn phu đối đãi với nàng như bảo bối.”
Tiết thị khổ lắc đầu, cũng bạn là đang an ủi bà .
Xu Xu nhịn âm thầm thở dài.
Nàng vận mệnh đời của Phương Châu Châu, đại khái cũng hơn , dù cũng sẽ chết.
Đời , cuối cùng thì Tiết thị cũng tìm cho Phương Châu Châu một học trò trong đám thi hương , vị hôn phu của Châu Châu là một gia cảnh bình hàn.
Người nọ học vấn bình thường, thi Hương yết bảng cũng là mấy tên cuối cùng, nên rõ ràng là con đường quan của cũng gian nan, vì thế đồng ý việc hôn nhân .
Bởi thể đặt quan hệ gia với Thành Nghị hầu, từ từ bước con đường quan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-84.html.]
Ngay từ đầu khi Châu Châu qua đó, đối xử với Châu Châu coi như tồi, nhà chồng cũng đều theo Phương Châu Châu.
Toàn gia chút mâu thuẫn nhỏ, nhưng tổng thể coi như hòa thuận.
Bảy tám năm trôi qua, con đường quan, cũng tiểu quan nhân lục thất phẩm, nên chút kiên nhẫn với Phương Châu Châu.
Ngẫu nhiên một , Phương Châu Châu trượng phu dưỡng ngoại thất ở bên ngoài, nàng tức đến lớn, náo loạn lên, ngoại thất trượng phu dưỡng bên ngoài thật xinh , sinh hai con trai cũng sáu bảy tuổi, nhưng chỉ lớn hơn đứa nhỏ của Châu Châu hai ba tháng, thể thấy là trong kì tân hôn, trượng phu dưỡng ngoại thất.
Xu Xu lúc là một linh hồn.
Ngày thường chỉ cần quá nắng, ban ngày nàng đều phiêu đãng chung quanh.
Cố ý mấy màn náo nhiệt .
Nàng bay qua tường viện nhà chồng Phương Châu Châu .
Nhìn thấy bà bà Ngưu thị của Phương Châu Châu mang một nam một nữ mà ngoại thấy sinh đón về nhà, để ngoại thất thất, để tôn tử nhận tổ quy tông.
Phương Châu Châu xanh mặt đồng ý, nàng sinh hai nữ nhi, nếu để ngoại thất tiến , hai nữ nhi của nàng gì bây giờ.
Ngưu thị che chở hai đứa nhỏ của ngoại thất, chỉ Phương Châu Châu mắng: “Ngươi một con gà mái đẻ trứng, còn bỏ ngươi là tồi, còn dám ngăn đón tôn nhân của nhận tổ quy tông, cha ngươi dạy ngươi như thế nào, bảy điều ngươi phạm hạ hai điều, con trai, đố kị khác, cho tôn nhân của cửa, ngươi cút cho !”
Phương Châu Châu bao giờ tức giận như , nàng ở hầu phủ là Tiết thị giáo dưỡng.
Lúc giận dữ, tát một cái mạnh mặt Ngưu thị, nàng sinh cao lớn, khi thành mấy năm, thể trạng cường tráng, một cái tát Ngưu thị ngã xuống đất.
Ngưu thị đánh ngã xuống đất chút ngơ ngác, lúc phản ứng thì mặt đất lóc om sòm, nhục mạ Phương Châu Châu đại nghịch bất đạo.
Sắc mặt Phương Châu Châu trắng bệch, mấy nhà quê xung quanh chỉ trỏ xem náo nhiệt.