Suối Tiên Trong Mơ - Chương 81

Cập nhật lúc: 2024-12-28 05:01:08
Lượt xem: 220

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thục Vương quấy rầy thầy trò hai , ở một bên dùng .

 

Phục thần y kiểm tra gần sắp xong thì Phục Xuân Vinh vội vội vàng vàng chạy : “Sư phụ, bệnh phát bệnh nặng đến Đức Thiện Đường.”

 

Phục thần y vội vàng dậy, dặn dò Xu Xu: “Xu Xu, con tự thư phòng của lấy sách, về phủ sớm .”

 

Dứt lời tạ với Thục Vương: “Điện hạ, độc còn ngài chỉ cần đến hai nữa là sạch sẽ, cách ngày hãy đến đây, lão phu đến Đức Thiện Đường chẩn bệnh cho khác , điện hạ xin cứ tùy ý.”

 

Thục Vương dậy, : “Bổn vương cũng hồi phủ , quấy rầy thần y.”

 

Dứt lời, nhanh chóng rời khỏi.

 

Phục thần y cũng theo Phục Xuân Vinh qua Đức Thiện Đường.

 

Tiểu Lục Tử dẫn Xu Xu qua thư phòng, Xu Xu cầm hai quyển sách học xong trả chỗ cũ, lấy hai quyển khác, nàng cũng khỏi đó ngay, tiếp tục những bộ sách khác, thấy một quyển các phương thuốc, đều là tự sáng tác.

 

Xu Xu lấy sách các phương thuốc xuống lật xem, nhận là chữ của sư phụ.

 

Các phương thuốc là sự phụ dựa theo kinh nghiệm tích lũy của sáng tác , nàng xem, đều là các phương thuốc kỳ lạ, thậm chí còn phương thuốc giảm béo, phương thuốc dưỡng nhan, phương thuốc sinh đẻ, phương thuốc đuổi côn trùng, đều chút ly kỳ cổ quái, Xu Xu xem thấy thú vị, cũng mang theo ngoài.

 

cũng là phương thuốc mà sư phụ nghĩ , Xu Xu qua Đức Thiện Đường một tiếng với sư phụ, Đức Thiện Đường kín , sư phụ đang bắt mạch giúp bệnh, Xu Xu ở ngoài cửa giơ tay chỉ sách phương thuốc, sư phụ thấy, vẫy vẫy tay hiệu cho phép nàng cầm về phủ tùy ý xem.

 

Lúc Xu Xu mới ôm sách về phủ.

 

Lúc lên xe ngựa, nàng liền phát hiện chiếc xe ngựa sơn mài đen của Thục Vương rời khỏi đó.

 

Trở Phủ Định Quốc Công là giờ Thân, chân nàng về đến, chân Đại ca Nhị ca cũng từ trường thi trở về.

 

Xu Xu Nhị ca trở về, quần áo xong vội vàng qua chính viện, Tống Ngọc Cẩn đang kể tình huống thi Hương với mẫu : “Hình như cũng tệ, đều là những bài văn và đề mục khá quen thuộc với con, hơn nữa trong mấy ngày nay con cũng hề cảm giác mệt mỏi, trạng thái tinh thần tồi.”

 

Nói cũng kỳ lạ, tất cả thí sinh khỏi trường thi đều với bộ dạng sống bằng chết.

 

Ngoại trừ và đại , hai thần thái sáng láng, tinh thần hưng phấn, bộ dáng khổ sở chật vật mấy ngày qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-81.html.]

Khuôn mặt Tống Ngọc Cẩn tuấn lãng, mặc cẩm bào màu thạch , mắt ngoại trừ mùi chua chua thì tinh thần và sắc mặt đúng là tệ.

 

Hắn và Xu Xu chào hỏi qua mới : “Mẫu , , con về phòng rửa mặt chải đầu , đầy mùi mồ hôi bẩn quá.”

 

Cho dù tinh thần sắc mặt tệ, nhưng ở trong trường thi chín ngày rửa mặt chải đầu, vẫn hết sức khó chịu.

 

Thôi thị vội vàng : “Mau , buổi tối còn qua bên tổ phụ tổ mẫu dự yến tiệc.”

 

Hôm nay là ngày đặc biệt, trong nhà tất nhiên bày yến tiệc.

 

Tống Ngọc Cẩn trở về phòng rửa mặt, đổi thành một áo suông trắng tinh sạch sẽ với những hoa văn tối màu, tóc cũng gội sạch dùng ngọc quan bó , là một thiếu niên, thanh tú tuấn nhã.

 

Lúc Tống Ngọc Cẩn qua bên tổ phụ tổ mẫu, gần đông đủ.

 

Tống Xương Đức trong hai tôn nhi, Tống Ngọc Cẩn thuở nhỏ siêng năng, chăm chỉ học tập, cần quá lo lắng.

 

Chỉ trưởng tôn từ nhỏ cứng đầu, yên, đưa Quốc Tử Giám cũng , lẽ lọt bảng vàng.

 

mà vẫn hỏi tình hình một phen.

 

Hỏi Tống Ngọc Cẩn , Tống Ngọc Cẩn trả lời cũng giống như với Thôi thị, cảm thấy bài cũng tệ lắm.

 

Tống Xương Đức hỏi trưởng tôn: “Ngọc Bách cảm thấy thi thế nào?”

 

Sắc mặt Tống Ngọc Bách trầm lắng chút cứng đờ, thì thể thi thế nào, chỉ là nền, cũng cần.

 

Ban đầu nghĩ là thời gian qua , mỗi ngày xuống ngủ một giấc là xong, ngày thường cũng thích nướng một giấc, ai mà ngờ, đến chỗ trường thi, ăn uống no đủ, tùy ý bài thi, xuống ngủ, nhưng ngủ , đến buổi tối buồn ngủ đột kích đến, lập tức ngủ mê mệt.

 

Buổi sáng dậy sớm, trong trường thi dậy sớm như chỉ vài .

 

Vào ban ngày cũng buồn ngủ, chỉ thể cố chịu đựng thời gian, chịu đựng đến tối mới buồn ngủ.

 

Cứ như chịu đựng chín ngày, đều mất hết bình tĩnh.

 

Đây cũng là đầu tiên Tống Ngọc Bách thi Hương.

Loading...