Suối Tiên Trong Mơ - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-12-28 12:00:10
Lượt xem: 47
Tiểu Lục Tử là tiểu tư đã dẫn Thục Vương điện hạ vào.
Xu Xu gật đầu, Tiểu Lục Tử liền dẫn Xu Xu đi ra cổng.
Lúc đi đến dưới mái hiên, Xu Xu còn có thể nghe thấy tiếng sư phụ nói chuyện với Thục Vương: “Điện hạ, đây là đồ nhi hôm nay lão phu mới thu nhận, là Tam cô nương của Phủ Định Quốc Công.”
Thục Vương cũng không nói thêm gì.
Xu Xu đi đến đình viện, Tiểu Lục Tử dẫn nàng đi về phía thư phòng.
Xu Xu suy đoán có lẽ là bệnh cũ hoặc là vết thương ngày đó nàng gặp Thục Vương ở Bạch Cư Tự, hình như trên người hắn có vết đao, miệng vết thương lại còn màu đen, e là độc trong cơ thể chưa hết.
Thục Vương điện hạ biết được thần y về kinh, lúc này mới đến tìm thần y chăng?
Xu Xu cũng không xen vào việc của người khác, nàng chỉ muốn cách xa vị điện hạ này ra.
Rất nhanh liền đến thư phòng, trong thư phòng thần y nồng nặc mùi thuốc, Xu Xu rất thích mùi thuốc.
Hơn nữa trên giá sách còn rực rỡ muôn màu, bày đầy sách thuốc, tất cả đều đã phân loại xong, Xu Xu cũng không tham nhiều, bắt đầu xem từ chủng loại thảo dược trước.
Tiểu Lục Tử lặng lẽ rời đi.
Thư phòng tất nhiên có bàn học, Xu Xu tìm hai quyển sách đi đến trước thư án ngồi xuống lật xem.
Mặt trên còn có một vài ghi chú của sư phụ, một vài thảo dược tương sinh tương khắc cũng đều xuất hiện dấu hiệu, có vẻ dễ hiểu hơn.
Xu Xu nhanh chóng say mê trong đó.
Lúc trở lại bình thường thì mặt trời đã lặn xuống phía tây, Xu Xu đứng dậy hoạt động thân thể cứng ngắc, ngồi quá lâu, có chút khó chịu.
Hai tập sách thuốc này nàng vẫn chưa xem xong, thu thập xong định mang về trong phủ, dùng bữa tối xong lại tiếp tục xem.
Ra khỏi thư phòng, Xu Xu cầm hai quyển sách đi qua nhà chính tìm Phục thần y.
Thục Vương điện hạ vẫn chưa đi, vạt áo hắn hơi lỏng lẻo, dây buộc cũng rơi ra, sau áo choàng ướt sũng, khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng nhợt nhạt, Xu Xu đi qua đã ngửi thấy nồng nặc mùi thuốc Đông y trên người hắn, có lẽ là mới ngâm nước thuốc xong.
Thục Vương điện hạ ngước mắt nhìn Xu Xu một cái, tất nhiên vẫn không chút độ ấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-77.html.]
Xu Xu gật đầu về hướng Thục Vương, mới đi đến bên cạnh Phục thần y, nhỏ giọng nói: “Sư phụ, quyển sách này hôm nay con đã đọc một lần, còn có một quyển khác cũng đã xem được chút ít, con muốn mang hai quyển này về phủ, chờ khi xem xong sư phụ có thể kiểm tra con.”
Phục thần y thật sự rất thích sự nhu thuận của Xu Xu, vẻ ngoài xinh đẹp, lại còn cố gắng vươn lên như vậy, ai mà không thích chứ.
Ông ấy nói: “Được, con cứ đem hai quyển này về đọc thuộc lòng đi.”
Thục Vương điện hạ đứng dậy, ngón tay thon dài sửa sang lại vạt áo, sắc mặt hắn vẫn tái nhợt, có vẻ hơi u ám, nhàn nhạt nói: “Hôm nay đa tạ thần y, qua hai ngày nữa ta sẽ trở lại.”
Phục thần y cũng đứng dậy đi theo tiễn Thục Vương điện hạ ra khỏi nhà.
Xu Xu chậm rãi đi theo sau sư phụ, cũng đi về hướng cửa chính, nàng cũng nên về phủ rồi.
Trân Châu Linh Lung tất nhiên cũng bắt kịp, hai đại nha hoàn hôm nay cũng ở phòng bên cạnh thư phòng trông coi chủ tử cả buổi chiều.
Ra khỏi cửa lớn, Thục Vương hơi cúi đầu với Phục thần y, rồi lên chiếc xe ngựa sơn mài đen đỗ bên phải đường.
Xu Xu lặng lẽ thở ra, cũng nói với Phục thần y: “Sư phụ, con đi về trước, mấy ngày nữa lúc đến đồ nhi sẽ mang thức ăn ngon cho người!”
Phục thần y cười làm nếp nhăn nơi khóe mắt càng thêm sâu: “Được, ta chờ đồ nhi mang thức ăn ngon đến hiếu kính sư phụ.”
Lúc này Xu Xu mới vẫy vẫy tay với Phục thần y, lên xe ngựa về Phủ Định Quốc Công.
Trở lại hầu phủ đã đến giờ ăn tối, Xu Xu không kịp thay quần áo, dùng bữa với người nhà trước.
Tống Ngọc Đình thấy bộ dạng Tam tỷ như vậy, trợn tròn mắt hỏi: “Tam tỷ, tỷ như vậy là sao?”
Thôi thị cười nói: “Bây giờ Tam tỷ con đi theo Phục thần y học y, mặc như vậy ra ngoài sẽ thuận tiện hơn.”
“Tam tỷ đã thích thì học y cũng không sao cả.” Tống Ngọc Đình không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy người có thể làm chuyện mình thích thì tốt rồi.
Hắn ủng hộ Tam tỷ, chỉ là: “Nếu Tam tỷ kiên trì muốn học y thì không nên bỏ dở nửa chừng.”
Xu Xu gật đầu: “Đó là tất nhiên, Tam tỷ nhất định sẽ kiên trì học xong.”
Tống Ngưng Quân không tỏ thái độ ngoài mặt nhưng trong lòng cười lạnh, học y rất khó, đa số đều bắt đầu từ nhỏ, với tuổi 13 để nàng ta xem Tống Ngưng Xu có thể kiên trì học xong được hay không.
Nàng ta vốn tưởng rằng mình có thể trở thành tỷ muội thực sự của Tống Ngưng Xu, yêu thương nàng như muội muội, đối tốt với nàng, nhưng đả kích liên tiếp cuối cùng khiến tâm tính nàng ta không thể nào bằng phẳng được, nàng ta có chút oán hận Xu Xu, vì sao cướp đi cơ duyên của nàng ta.