Nàng hồn, khoát tay, dịu dàng : “Công tử cần khách sáo như , thấy ngươi giống kinh thành, gần đây kinh thành sắp tổ chức khoa cử, ngươi đến tham gia thi Hương, nếu như mất lộ phí thì sẽ thể ở trong kinh thành .” Xu Xu xong, gỡ hà bao thêu hoa hải đường xuống nhét trong tay Tần Yến Đường, : “Cái ngươi cầm , thi Hương cho thật , đừng nên nghĩ nhiều, năm nay ca ca cũng tham gia thi Hương, hi vọng các ngươi đều thể đề tên bảng vàng.”
Tần Yến Đường cầm lấy hà bao, ánh mắt trầm trầm thiếu nữ dung nhan xinh mặt.
Hắn : “Cô nương nguyện ý giúp một tay, thì xin cô nương cho tên họ, Yến Đường sẽ đến nhà bái tạ.”
Xu Xu cũng để đến nhà.
Xu Xu : “Không cần ngươi lời cảm tạ.” Dứt lời cũng để ý đến thiếu niên mắt nữa, xoay rời .
Hai tên thị vệ phía cũng theo.
Ngay từ đầu trong đám Xu Xu thấy Tống Ngưng Quân sửa sang vạt áo đến giải vây giúp Tần Yến Đường.
Nàng ngoài một bước, tất nhiên cũng thấy vẻ mặt thể tin nổi của Tống Ngưng Quân.
Cuối cùng Tống Ngưng Quân xanh mặt rời , Xu Xu cảm thấy sảng khoái.
Cho nên nàng cần sự cảm kích của Tần Yến Đường, nàng chỉ cần thấy Tống Ngưng Quân tức giận, chỉ cần nhổ cái vật trợ lực cho Tống Ngưng Quân là đủ.
Nàng vô cùng vui vẻ.
Xu Xu tìm Trân Châu, Trân Châu mua điểm tâm, Xu Xu : “Đã mua điểm tâm , bây giờ chúng về , buổi tối đưa điểm tâm cho các phòng nếm thử một phen.”
Xu Xu Tần Yến Đường tại chỗ, chăm chú bóng lưng nàng lâu.
Trân Châu ôm điểm tâm, theo chủ tử nhà về xe ngựa.
Một đường chạy về Phủ Định Quốc Công.
Xu Xu cũng một chiếc xe ngựa sơn đen bình thường dừng trong con hẻm bên ngõ Đồng Phúc .
Ngồi xe ngựa đó là Thục Vương điện hạ.
Mặt thanh niên như ngọc với biểu cảm lạnh lùng, giữa khe hở từ chiếc mành thu hết đáy mắt.
Hôm nay cũng qua ngõ Đồng Phúc tìm , cũng ngờ thấy một tuồng kịch như .
Phó Lệ Mô cũng biểu cảm gì, chỉ yên lặng nghĩ, Tam cô nương của Phủ Định Quốc Công ngày thường thấy nơm nớp lo sợ, mỉm như hoa với thiếu niên lên kinh thành dự thi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-65.html.]
Cười như hoa phù dung nở, quanh đều ảm đạm xuống.
Lúc nam nhân hình thấp bé mặc áo tang từ trong khách điếm Đồng Phúc ngoài.
Bộ dáng lén lút.
Phu xe khôi ngô xe ngựa sơn mài đen lập tức : “Gia, từ trong khách điếm Đồng Phúc , cần sai ám vệ tay bắt ?”
Phó Lệ Mô lạnh lùng : “Bắt qua đây, tra hỏi.”
Người liên quan đến chuyện lúc hồi kinh ám sát, cũng là đó, mưu đồ ám sát trúng độc, gặp Tam cô nương của Tống gia ở Bạch Cư Tự.
… …
Tất nhiên Xu Xu rõ sự việc phát sinh phía khách điếm Đồng Phúc.
Trong hà bao nàng đưa cho Tần Yến Đường, một ít bạc vụn, còn miếng vàng lá, đủ cho dùng.
Cũng cần lo lắng cho Tần Yến Đường, là tâm kế, rơi mất lộ phí một , chắc chắn sẽ để rơi mất hai.
Xu Xu ôm điểm tâm trở về Phủ Định Quốc Công.
Nghe nha Tống Ngưng Quân cũng về phủ, chỉ là sắc mặt tồi tệ.
Xu Xu tít mắt chia điểm tâm , sai Trân Châu Linh Lung đưa qua cho từng phòng.
Tất nhiên Tống Ngưng Quân cũng một phần.
Tống Ngưng Quân về phủ gỡ châu tram xuống, búi tóc cũng gỡ , khi lau mặt sạch sẽ nàng giường quý phi trải áo lông chồn trắng bạc.
Nàng đau đầu, lúc Xuân Đào đang nhẹ nhàng bóp trán cho nàng .
Tiểu nha bên ngoài bưng điểm tâm qua bẩm báo: “Nhị cô nương, Tam cô nương dặn đưa điểm tâm qua đây, là mua ở nhà trong ngõ Đồng Phúc, đưa qua cho cô nương nếm thử.”
Tống Ngưng Quân thể tin nổi mở to mắt: “Hôm nay nàng chạy đến ngõ Đồng Phúc chính là để mua thứ điểm tâm bỏ ?”
Tiểu nha do dự đáp: “Có lẽ , Trân Châu tỷ tỷ đưa điểm tâm đến hôm nay Tam cô nương cố ý đến ngõ Đồng Phúc mua.”
Tống Ngưng Quân cảm giác đầu nàng càng đau hơn.