Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 57

Cập nhật lúc: 2024-12-26 20:59:03
Lượt xem: 50

Nó lập tức đi về phía Xu Xu, đi đến hai bước lại nghĩ ra gì đó, quay lại góc tường kéo con nai con đã c.h.ế.t kia đi đến trước mặt Xu Xu.

 

Xu Xu không còn chút sợ hãi nào với báo xa-li, nàng cười tít mắt ngồi xổm người xuống, khẽ vuốt ve cái đầu lông lá xù xì của báo xa-li, nói: “Sao ngươi lại chạy về đây rồi, nai con này là ngươi săn được sao?”

 

Báo xa-li meo một tiếng, cọ cọ vào lòng bàn tay Xu Xu, lại ngậm con mồi kéo về phía chân Xu Xu.

 

Xu Xu bật cười, nói: “Chẳng lẽ đây là quà người tặng cho ta sao?”

 

Báo xa-li không hiểu tiếng người, nhưng rất gần gũi với Xu Xu, tất cả mọi người đứng xem đều rất rõ ràng.

 

Nó ra sức cọ vào lòng bàn tay Xu Xu.

 

Có không ít người xung quanh, đều là đám người hầu của các vương công hầu phủ quanh đó.

 

Sáng sớm ra ngoài đi mua đồ hoặc là gác đêm.

 

Thôi thị đi đến trước cửa, nhìn thấy báo xa-li hung dữ, cũng hơi sợ, mặt khẽ biến sắc.

 

Rồi lại thấy báo xa-li thân thiết với Xu Xu, Thôi thị cũng thở phào nhẹ nhõm, hơi bất ngờ, lúc trước con báo xa-li này Thục vương cho Xu Xu, mấy ngày trước đã đưa về núi, không ngờ lại chạy về đây.

 

Nhưng nghĩ đến Tống Ngưng Quân, Thôi thị nhíu mày quay đầu lại hỏi Xuân Đào: “Có chuyện gì vậy?”

 

Ban đầu Xuân Đào khóc rất thương tâm, nghe Thôi thị hỏi, lập tức nói: “Mong phu nhân phân xử cho Nhị cô nương, con báo xa-li do Tam cô nương nuôi dưỡng kia làm Nhị cô nương bị thương.”

 

Thôi thị đi đến bên cạnh Tống Ngưng Quân, thấy hai mắt nàng ta nhắm chặt, hỏi: “Có mời lang trung cho Quân nhi chưa?”

 

Xuân Đào khóc ròng nói: “Dạ có, đã đi mời rồi ạ, nhưng vẫn chưa qua.”

 

Thôi thị nhíu mày, nói: “Đừng khóc lóc nữa, rốt cuộc sao lại thế này, con báo xa-li kia sao lại làm bị thương Nhị cô nương?”

 

Xuân Đào vẫn đỡ Tống Ngưng Quân, thút tha thút thít, đáp: “Hôm nay Nhị cô nương định ra ngoài đi dạo, vừa lên xe ngựa đi đến cửa ngách, sai người gác cổng mở cửa. 

 

Người gác cổng liền phát hiện con báo xa-li ngồi chồm hổm trước cửa. Nó kéo một con nai chặn giữa cửa, xe ngựa của cô nương không chạy ra ngoài được, nó cũng không chịu lùi bước nhường đường, lại còn gầm nhẹ về phía người gác cổng, Nhị cô nương không còn cách nào khác, đành phải xuống xe ngựa. Ai ngờ bị con báo xa-li vồ ngã, Nhị cô nương tránh nên bị đập đầu vào đá, trán sưng lên, choáng váng ngất lịm đi rồi rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-57.html.]

 

Có lẽ Tống Ngưng Quân thật sự choáng váng ngất lịm đi, không hề có chút tri giác nào.

Xuân Đào nho nhỏ nói thầm: “Đây là con báo xa-li củ Tam cô nương, có phải Tam cô nương nên nói cho rõ hay không?”

 

Ngược lại, Xuân Đào này có vẻ rất trung thành và tận tâm với Tống Ngưng Quân.

 

Thôi thị nghe nói, nhíu mày liếc mắt nhìn Xuân Đào một cái, người gác cổng già nua đang muốn nói gì đó.

 

Bỗng nhiên đám người vây xem ồn ào nói vài câu: “Tiểu nha hoàn này nói chuyện có phải thiếu một vài điểm rồi hay không vậy? Sự việc từ đầu đến cuối lão nô đều nhìn thấy cả.”

 

Đám người vây xem xung quanh đều là gia nô của các phủ quanh đó.

 

Buổi sáng có chút bận rộn, lúc ra ngoài làm việc phát hiện cửa hông Phủ Định Quốc Công có một con báo xa-li choai choai nằm bò trước cửa, trước mặt nó còn bày ra một con nai con đã bị cắn chết.

 

Chuyện lúc trước Xu Xu mang về một con báo xa-li từ Phủ Tào Quốc Công mọi người ai cũng biết.

 

Họ suy đoán con báo xa-li này chính là con vật kia.

 

Chỉ không hiểu tại sao nó lại nằm bò ở ngoài cửa.

 

Con báo xa-li này cũng không tấn công người, nó chỉ nằm úp sấp trước cửa ngách Phủ Định Quốc Công, nhưng nếu có người đến gần, nó sẽ cong người ra vẻ tấn công.

 

Cách xa nó một chút, nó lại tiếp tục nằm úp sấp như ban đầu.

 

Cho nên mọi người biết con báo xa-li này sẽ không tùy tiện tấn công người khác, họ chỉ đứng bên cạnh vây xem.

 

Cửa ngách Phủ Định Quốc Công vừa được mở ra, sau khi người gác cổng đi ra nhìn thấy báo xa-li liền hoảng sợ.

 

Báo xa-li thấy người gác cổng đến gần, lập tức nhe răng trợn mắt.

 

Người gác cổng mở cửa, tất nhiên là Tống Ngưng Quân muốn ra ngoài.

 

Báo xa-li nằm chặn đường, dọa người gác cổng sợ lùi vào trong cánh cửa, kích động bẩm báo việc này với Tống Ngưng Quân trên xe ngựa.

 

Tống Ngưng Quân ngồi trong xe ngựa cau mày nói: “Tam muội muội đã cho người thả con báo xa-li này về núi rồi, sao nó có thể chạy về đây được? Ta phải xuống xem thế nào.”

Loading...