Suối Tiên Trong Mơ - Chương 54

Cập nhật lúc: 2024-12-26 04:03:49
Lượt xem: 216

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng Phó Lệ Mô buông lỏng xuống như giếng nước gợn sóng, hề chán ghét mùi .

 

Hắn : “Miễn, việc gì.” Dứt lời cầm mấy quyển sách rơi bàn ngay song cửa sổ xuống lầu.

 

Chỉ là hỏi chuyện về báo xa-li, ngày giao báo xa-li cho nàng cũng báo xa-li thần phục nàng, chỉ báo xa-li chờ c.h.ế.t trong Phủ Tào Quốc Công.

 

Về phần vì báo xa-li thần phục nàng, cũng đoán, chỉ là vì lúc cũng nuôi nhốt một con bạch hổ nên mới sinh lòng thương hại với con báo xa-li thôi.

 

Nhìn thấy Thục Vương điện hạ nhanh chóng khỏi, Xu Xu vỗ n.g.ự.c thở phào nhẹ nhõm.

 

Thục Vương , Xu Xu thoải mái hơn nhiều, gọi Trân Châu đang thủ trong chỗ rẽ lầu các .

 

Bây giờ lầu các chỉ còn một Xu Xu, nàng thoải mái chọn lựa sách.

 

Đầu tiên nàng lựa chọn sách thuốc, thực tế sách thể bày bán trong Thư Tứ đều là sách thuốc phổ thông hoặc là các bài thuốc.

 

Nếu nàng hiểu sâu hơn về y học thì bái sư để truyền thừa.

 

Trước mắt nàng thể xem những sách thuốc bình thường là .

 

Xu Xu chọn một vài sách thuốc, cùng với một vài quyển du ký khác.

 

Trân Châu vui vẻ ôm sách cho cô nương, sớm quên sự khiếp sợ Thục Vương điện hạ mang đến cho nàng .

 

Ngày thường Xu Xu thích dạo phố, mua sách xong liền về Phủ Định Quốc Công.

 

Mới xuống lầu, Xu Xu thấy vài thiếu niên ăn mặc đơn giản cùng một nam tử trung niên Thư Hương Các.

 

Bọn họ thấy Xu Xu liền sửng sốt, thiếu niên trẻ tuổi đỏ mặt lên, thậm chí còn nghiêng nhường cho Xu Xu .

 

Xu Xu gật đầu với bọn họ, dẫn Trân Châu rời .

 

Lúc nàng đến cửa chính Thư Hương Các còn thể thấy tiếng nam tử trung niên trêu chọc: “Các ngươi đừng nên mơ tưởng đến cô nương nhà , cách ăn mặc vô cùng quý phái chắc chắn là cô nương của gia đình giàu , dáng dấp còn xinh như nữa, chúng chỉ đến kinh thành tham gia thi Hương thôi, nếu các thể trúng tam giáp trở về thì may còn thể đến nhà xin cầu …”

 

Sau đó là thanh âm nhóm thiếu niên vội vàng giải thích.

 

Xu Xu nhẹ , những đều từ những vùng xung quanh kinh thành đến tham gia thi Hương.

 

Nói đến thi Hương, nàng vẫn nhớ một sự kiện, sẽ phát sinh trong vài ngày tới.

 

Chuyện đương nhiên nàng sẽ quên, chuyện gì liên quan đến Tống Ngưng Quân, nàng đều ghi nhớ trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-54.html.]

 

Nàng nhớ chuyện sẽ xảy hai ngày đó.

 

Hai ngày , thể nàng ngoài một chuyến.

 

Trở Phủ Định Quốc Công, tạm thời Xu Xu việc gì khác, chỉ trong phòng sách.

 

rõ ràng nàng yên lòng.

 

… 

Dùng xong bữa tối, trở về phòng nghỉ ngơi.

 

Từ khi phạt quỳ ở Từ Đường cách đó vài ngày, Tống Ngưng Quân bệnh mất mấy ngày, trong lòng vẫn còn lo âu.

 

Buổi tối khi ngủ, nàng đều uống một ít nước canh an thần, thậm chí thể mơ một chút gì đó.

 

Nàng giấc mơ của nàng thần kỳ, chỉ cần mơ thì chuyện đó chắc chắn sẽ xảy .

 

từ nhỏ đến lớn, nàng ít ỏi.

 

mỗi mơ đều là chuyện lớn và là chuyện thể đổi vận mệnh của nàng .

 

Đêm hôm , nàng uống nước canh an thần ngủ và bắt đầu mơ.

 

Nàng mơ thấy trong một khách điếm, khách điếm Đồng Phúc – là một khách điếm trong kinh thành, đều là buôn bán nhỏ, nghèo khổ đây cư trú.

 

Là nơi long xà hỗn tạp.

 

Nàng thấy một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, mặc áo dài bạc màu, vóc cao to, gầy, tư thái hà tư nguyệt vận.

 

Bỗng nhiên, tiểu nhị trong khách điếm đem một đống hành lý ném ngoài cửa, quăng chân thiếu niên , nhục mạ : “Không ngân lượng mà ngươi còn tiếp tục ở đây , loại nào lão tử cũng từng gặp qua , ai thèm quan tâm ngươi gì, mau cầm thứ rách nát của cút , nếu tiếp tục ở chỗ thì lão tử sẽ kêu đến đánh ngươi đấy.”

 

Cảnh trong mơ đến đây ngừng hẳn.

 

Tống Ngưng Quân giật tỉnh dậy, nàng há miệng thở dốc, cũng ướt đẫm mồ hôi.

 

Xuân Đào thấy tiếng động nhỏ giọng hỏi: “Cô nương, gặp ác mộng ?”

 

Tống Ngưng Quân ừ cho xong chuyện, khàn khàn : “Đốt đèn lên, rót cho chút nước ấm.”

 

Xuân Đào gọi tiểu nha đốt đèn, bưng nước ấm qua, thấy trán Tống Ngưng Quân ướt sũng mồ hôi, tóc cũng dính lên má, nàng nhẹ nhàng : “Cô nương, cần lấy ít nước ấm lau ạ?”

Loading...