Xu Xu giấu giếm chuyện kinh mạch của thái tử điện hạ bắt đầu nổ tung, báo cho Thuận Hòa đế .
Sau đó Thuận Hòa đế trầm mặc hồi lâu, trong thoáng chốc đó, mặt mũi của ông như trở nên già nua, giọng ông khàn khàn với Xu Xu: “Xu Xu, ban đầu nếu Liễm Chi trúng độc, khi nó trở về từ biên thành trẫm sẽ truyền ngôi cho nó, chỉ là nó trúng cổ, cổ thậm chí thể lấy mạng của nó, vì việc để Liễm Chi đăng cơ tân đế đành gác , bây giờ những thứ còn là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, cổ trong cơ thể Liễm Chi thật sự như lời vu y lúc , đến mức kinh mạch nổ tung thế , con cũng thừa , hi vọng kế tiếp quá mức xa vời…”
Sau khi xong, cả vành mắt của Thuận Hòa đế đỏ bừng.
Xu Xu buồn bã nên lời, trong mắt là tuyệt vọng.
“Con trở về , chuyện sẽ công bố với bên ngoài, lẽ cuối cùng vẫn cứu …” Chẳng qua câu khỏi miệng, cả Thuận Hòa đế cũng chút tin.
Lúc Xu Xu trở đông cung thì mặt mày trắng bệch.
Bọn Trân Châu cực kỳ lo lắng, “Thái tử phi, ngài chứ?”
Cả bọn họ cũng chuyện thái tử điện hạ trúng độc.
Xu Xu lời nào, đợi đến khi nhũ nương ôm Phó Hạo đến, nàng mới tươi .
Phó Hạo một tuổi ba tháng, mấy ngày Thuận Hòa đế mời thái phó tới dạy vỡ lòng cho Phó Hạo, thái phó ban đầu là Túc Thao do cấu kết phản với nhị hoàng tử nên xét nhà xử tử từ lâu, thái phó tân nhiệm hiện tại là phụ của Xu Xu Tống Kim Lương.
Sinh hoạt thường ngày của Phó Hạo đều đám nhũ nương và cung tỳ chăm sóc, ban ngày còn sách phân biệt chữ với Tống Kim Lương, vì chỉ lúc sáng sớm, buổi trưa dùng bữa và buổi tối ngủ mới thể gặp Xu Xu.
Bây giờ đúng là lúc ăn trưa, Phó Hạo quấn quít lấy Xu Xu gọi mẫu phi.
Xu Xu dịu dàng, hỏi nó hôm nay học những gì, Phó Hạo nãi thanh nãi khí* : “Tam Tự kinh.” Sau đó tiếp tục nãi thanh nãi khí thuộc lòng cho Xu Xu .
() Miêu tả giọng điệu và thanh âm non nớt của trẻ con.*
Đứa bé thật sự quá thông minh, chỉ mới theo thái phó học Tam Tự kinh mấy ngày mà thể Tam Tự kinh vanh vách.
Phó Hạo thuộc thì Phó Liễm Chi trở về, hôm nay trở về Đông cung dùng bữa trưa.
Dáng cao lớn, trong mắt của Phó Hạo, nam tử cao to rắn rỏi như cây tùng lạnh lùng tùy tiện chính là phụ vương của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-498.html.]
Thật từ nhỏ nó thường mẫu phi lải nhải về chuyện của phụ vương nó.
Tuy rằng khi nó nhỏ, ấn tượng với nhiều điều, nhưng nó ấn tượng sâu sắc với phụ vương .
Chẳng qua khi trở về, trông thật sự đáng sợ, Phó Hạo cũng chút kháng cự.
Thế nhưng mấy tháng qua phụ vương chuyện với nó, mặc dù giọng điệu vẫn lạnh lùng như nhưng thấy phụ vương còn lạnh lùng với khác hơn, chỉ cư xử với mẫu mới khác biệt.
Phó Hạo lanh lợi gọi phụ vương.
Phó Liễm Chi xuống, ôm Phó Hạo khỏi Xu Xu, lãnh đạm : “Dùng bữa.”
Phó Hạo liền ngoan ngoãn tự ghế, đó Trân Châu chia thức ăn cho nó, nó mới hơn một tuổi, thức ăn đều là mấy món mềm nhuyễn.
Phó Hạo còn quá nhỏ, nhưng nó dùng thìa bạc tự ăn.
Chỉ thấy cung ty chia thức ăn cho mẫu phi, là phụ vương gắp đồ ăn cho mẫu phi, đó mẫu phi nhỏ giọng bảo, “Điện hạ, ngài mau ăn , cần để ý đến .”
Phó Hạo cảm thấy mặc dù phụ vương trông vẻ lãnh đạm, nhưng phụ vương đối xử với mẫu phi đặc biệt.
Bởi vì lúc nó dùng bữa với hoàng tổ phụ, hoàng tổ phụ gắp thức ăn cho Triệu tổ mẫu.
. . .
Cho dù Xu Xu lo lắng thì kinh mạch thái tự điện hạ vẫn bắt đầu nổ tung, đêm nào lúc nàng giúp điện hạ tắm rửa cũng thấy da lộ màu đỏ sậm, đó là màu m.á.u nhuộm da, vốn chỉ một đốm nhỏ, thế mà chỉ mới qua một tháng gần như trải rộng nửa lồng ngực, mà phát sợ.
Không chỉ thế, đồng thời Xu Xu phát hiện da thịt điện hạ càng ngày càng tái nhợt, gần như chút sắc máu, dần dần đám đại thần triều cũng phát hiện bất thường.
Từ từ xuất hiện lời đồn, bảo là thái tử điện hạ mắc bệnh nặng.
Thuận Hòa đế việc giấu nữa nên thông báo với bên ngoài bệnh cũ của thái tử điện hạ tái phát, cần dưỡng bệnh.
Chỉ bệnh cũ là do mấy năm qua bảo vệ biên thành nên mắc , quá cũ thể.
Đã là bệnh cũ tái phát, triều thần tiện hỏi tới cùng, ai cũng chỉ hi vọng thái tử điện hạ sớm ngày bình phục.