Có lẽ sẽ tác dụng? Bất kể thế nào, thử xem cũng .
Bây giờ nàng thật sự gì.
Chờ đến khi thái tử trở về từ yến hội thấy Xu Xu đang ngay ngắn sạp quý phi, bàn bên cạnh đặt một cái hộp gấm.
Hắn Xu Xu vẻ kích động và chột , hộp gấm án kỷ, cũng Xu Xu đang nghĩ gì.
Xu Xu thấy thái tử, lập tức qua kéo cánh tay lên giường quý phi, : “Điện hạ, thử dùng cổ trùng để dẫn dụ cổ trùng phệ tâm trong cơ thể xem , thể để thần thử ?”
“Có thể.” Phó Liễm Chi theo Xu Xu giường quý phi đáp.
Xu Xu mở hộp gấm lấy con cổ trùng béo , con cổ trùng béo to gần bằng nắm tay cứng đờ hề nhúc nhích, vẻ như nó sợ thái tử điện hạ.
Trong lòng Xu Xu lo lắng, mới con cổ trùng vẫn còn đang động đậy hình mũm mĩm của nó cọ cọ nàng, hiện tại thấy điện hạ, nó thèm nhúc nhích gì .
cuối cùng Xu Xu vẫn thử.
Nàng lấy một con d.a.o sắc bén, nhẹ nhàng cắt xẹt một đường cổ tay điện hạ, vết m.á.u màu đỏ thẫm theo khung xương cổ tay chảy xuống, màu m.á.u đỏ sậm hơn m.á.u của bình thường nhiều.
Xu Xu mang cổ trùng béo đến, đặt nó lên cổ tay điện hạ, lẩm bẩm : “Tiểu Bàn Bàn, ngươi hãy mau giúp .”
mà con cổ trùng béo chỉ cứng ngắc cổ tay Xu Xu, nhúc nhích tí nào.
Trên mặt Xu Xu hiện lên một nụ nhợt nhạt dần dần tan , nàng nhỏ: “ Vẫn thể .”
Cuối cùng cổ trùng béo Xu Xu thả trong hộp gấm, nàng im lặng gì, lấy bột cầm m.á.u rắc lên miệng vết thương ở cổ tay thái tử, m.á.u ngừng chảy. Nàng lấy khăn lông sạch sẽ lau hết vết m.á.u còn sót cổ tay điện hạ, hốc mắt nàng đỏ bừng, cúi đầu nặng nề với thái tử: “Điện hạ, thần nhất định sẽ tìm cho bằng cách giải.”
Chỉ là lời ngay cả chính bản nàng cũng đều mờ mịt rõ.
Phó Liễm Chi gì nhiều, chỉ cầm cổ tay Xu Xu, nhàn nhạt : “Đi rửa mặt chải đầu ngủ thêm .”
Sau ngày hôm đó, Xu Xu cũng hy vọng xa vời về việc cổ trùng béo thể dẫn dụ cổ trùng trong cơ thể điện hạ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-495.html.]
Nàng bắt đầu tiếp tục tìm hiểu những con trùng .
Vừa qua rằm, đột nhiên Xu Xu một sự việc. Nàng Tần Yến Đường cử Duyệt Châu. Đó là một vùng hoang vắng ở phía Tây Bắc.
Tần Yến Đường cử Duyệt Châu Đồng tri phủ.
Chỉ là một chức quan lục phẩm.
Xu Xu nhớ rõ, kiếp , Tần Yến Đường điều Duyệt Châu. Hắn từ Hàn Lâm viện thẳng Lại Bộ.
Vùng Duyệt Châu là nơi vô cùng hoang vu, cho dù điều bên ngoài thì đáng Tần Yến Đường cũng đến nơi như , Vua Thuận Hòa coi trọng, mà hiện tại …
Xu Xu nhớ đến bản sách lẻ mà năm ngoái Tần Yến Đường đưa cho nàng, đó điện hạ liền hỏi sách thuốc ở mà , nàng cũng rõ ràng .
Chẳng lẽ…
Xu Xu chút khổ sở, nàng là cảm giác gì. Nàng và Tần đại ca thực sự gì, nhưng Tần đại ca vì nàng mà giận chó đánh mèo, thậm chí còn điều đến nơi như .
Xu Xu chịu đựng, chờ đến tối thái tử về. Lúc nàng mới giúp thái tử cởi quần áo xuống, nàng nhịn ngẩng đầu, ngờ cũng đang cúi đầu nàng, hai bốn mắt đối diện , Phó Liễm Chi hỏi: “Làm ?”
“Điện hạ, Tần Yến Đường điều Duyệt Châu là do bày mưu đặt kế ?” Rốt cuộc Xu Xu nhịn nữa đành hỏi .
Phó Liễm Chi gì, một lúc lâu mới nhàn nhạt đáp: “Uhm!”
Xu Xu chút khó thở: “Điện hạ, như ?”
Lần Phó Liễm Chi gì.
Xu Xu tiếp tục , biểu cảm lạnh lùng mặt Phó Liễm Chi rơi mắt Xu Xu, thấy lo lắng trong mắt nàng, chậm rãi : “Hắn là thần, là quân.”
Ý trong lời của , tất nhiên Xu Xu hiểu, là quân, còn Tần Yến Đường chỉ là một thần tử, điều thần tử ngoài là chuyện bình thường.
Quân bắt thần chết, thần thể chết.
Xu Xu từ từ khép hờ mắt, trong mắt mang theo sương mù, nàng đối với Tần Yến Đường tình yêu nam nữ, chỉ xem như trưởng giống như Nhị ca nàng. Nàng cảm thấy liên lụy điều ngoài như , nàng băn khoăn, cứu vớt gì đó, nhưng hiện tại nàng rõ rằng thể cứu vớt gì.
Sau một lát, Xu Xu thấy giọng lạnh lùng của điện hạ vang lên: “Sao, nàng lo lắng cho ?”