Tống Xương Đức : “Dù nguyên nhân thế nào thì như là sai, sai thì phạt, mong rằng nó sẽ rút bài học kinh nghiệm, đừng phạm nữa.”
Thịnh thị cũng , phép tắc thì thành vuông tròn, đây là nề nếp trong phủ.
Tống Ngưng Quân cũng thể tránh , chỉ là bà đau lòng nỡ, bà : “Gọi con dâu Lão Nhị qua đây, với nó một tiếng, đừng để Quân nhi quỳ quá lâu, Từ Đường âm u lạnh lẽo, nữ tử nhỏ tuổi chịu nổi .”
Tống Xương Đức cũng quản nhiều nữa.
Thịnh Thị gọi Thôi thị đến, với bà: “Tuy Quân nhi sai, nhưng cũng chỉ vì sợ vứt bỏ nó, con nuôi dưỡng nó suốt mười ba năm, cũng phẩm hạnh của nó , nó sai, nên phạt, nhưng Từ Đường âm u lạnh lẽo, đừng bắt nó quỳ quá lâu nên để nó về nghỉ ngơi sớm .”
Thôi thị Thịnh thị, mở miệng : “Nương , cũng đấy, lúc Xu Xu mới về phủ, vô cùng hoảng sợ, lúc nào cũng lo lắng đề phòng, qua hai ba tháng nó mới dám nũng với con, thậm chí nó còn Quân nhi xúi giục, dám chuyện nó phu thê Trần gia ngược đãi, nếu con vô tình từ trong lời Xu Xu thì sợ là chúng sẽ thể nào việc ác của phu thê Trần gia , càng thể cuộc sống đây của nữ nhi sinh như thế nào! Quân nhi nó chỉ vì bản tiếp tục ở Phủ Định Quốc Công mà lừa gạt Xu Xu, xem Xu Xu như , nó chỉ vì mưu lợi cá nhân thôi!”
Thịnh Thị cứng đờ, hỏi: “Còn chuyện như ?”
Thôi thị nhớ đến chuyện liền ngăn nước mắt chảy: “Nương, Xu Xu mới đúng là đứa bé mà con mang thai mười tháng sinh , hiện tại vì mẫu Quân nhi ác độc, Xu Xu của con họ ngược đãi suốt mười ba năm, còn Quân nhi vốn ăn trấu nuốt cải chúng nuông chiều suốt mười ba năm, rốt cuộc là ai nên xin ai đây! Con nghĩ đến cuộc sống của Xu Xu trong suốt mười ba năm qua, hiện tại con đều đối mặt với Xu Xu thế nào, thế nào để đối xử với Quân nhi như thường ngày chứ.”
Thịnh Thị gì, bà ngờ Quân nhi từng lừa gạt Xu Xu như .
Suy cho cùng thì Xu Xu cũng là m.á.u mủ của Phủ Định Quốc Công, còn ngược đãi như , trong lòng bà cũng tức giận.
Còn Quân nhi là đứa bé bà lớn lên, lòng bàn tay lưng bàn tay đều là thịt.
Thịnh Thị thở dài, : “Thôi, là sai, Quân nhi quá đáng, trừng phạt thế nào cứ để nó gánh chịu.”
Bà cũng đề cập đến chuyện để Tống Ngưng Quân sớm khỏi Từ Đường nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-48.html.]
Tống Ngưng Quân quỳ ở Từ Đường đến tận lúc màn đêm buông xuống, quỳ chừng năm canh giờ.
Nghe lúc khỏi Từ Đường nha đưa về viện.
Ngày hôm Tống Ngưng Quân liền ngã bệnh.
Thịnh thị vẫn chút đau lòng.
Bà qua Quân Thúy viện thăm Tống Ngưng Quân, thấy hai má Tống Ngưng Quân gầy gò, đôi mắt sưng đỏ, giở ống quần nàng lên , thấy hai đầu gối sưng đỏ bầm tím, vô cùng thê thảm.
Trên còn đang sốt.
Thịnh Thị lo lắng hỏi Xuân Đào: “Đã mời lang trung qua khám cho cô nương các ngươi ?”
Giọng Tống Ngưng Quân khàn khàn vang lên: “Đã mời lang trung ạ, cháu gái sai chuyện, tổ mẫu còn thể đến thăm cháu gái, cháu gái thật sự hổ.”
Thịnh Thị thở dài: “Cháu đứa bé cũng thật là, cháu lo lắng cái gì chứ, cho dù Xu Xu trở về, cháu vẫn sẽ là con cháu của Phủ Định Quốc Công chúng , hề gì khác , cháu thể hỏi về Xu Xu thông qua nha của nó, thậm chí lúc còn lừa gạt Xu Xu, khiến nó im miệng gì về hành vi của hai Trần gia , thế cho nên mẫu con vô cùng tức giận.”
Tống Ngưng Quân cứng đờ, lúc nàng lừa gạt Xu Xu mà cũng Thôi thị .
Khó trách Thôi thị tức giận như . Nàng còn đang nghi ngờ chỉ vì chuyện Thanh Hao mà khiến Thôi thị trừng phạt nàng , thì là như .
Tống Ngưng Quân nhanh chóng hồn, nức nở : “Tổ mẫu, Quân nhi quá sợ hãi, lúc thuốc dẫn cho Tứ , Tứ hôn mê ngất lịm , thần y con Tống gia. Con vẫn thấp thỏm lo âu, nên gì, đó mẫu tìm Xu Xu về, vốn là do lúc bế nhầm, con thật sự thích Xu Xu, nhưng lén chuyện với con mới ruột của con đối xử quá đáng với Xu Xu như , con quá lo lắng, sợ chuyện lộ , mẫu sẽ tức giận lây sang con, con sợ, tổ mẫu , con con sai ! Con quá đáng, con chỉ nghĩ cho bản mà lo lắng cho cảm nhận của Xu Xu.”
Thịnh Thị thấy cháu gái đến mức sắp sửa choáng .
Thịnh Thị đau lòng : “Không cố ý là , đừng nên như nữa! Cháu đối xử với Xu Xu, vốn là cháu và đẻ cháu mắc nợ Xu Xu.”