Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 46

Cập nhật lúc: 2024-12-25 20:14:15
Lượt xem: 57

Nghĩ đến lời Xu Xu từng nói, Tống Ngưng Quân từng xúi giục Xu Xu đừng nói những chuyện ác phạm tội mà vợ chồng Trần gia đã làm báo cho bọn họ.

 

Nha đầu này, căn bản là nhìn thấy tính tình Xu Xu mềm mỏng, cố ý lừa Xu Xu! Lo sợ người Tống gia biết trước kia Xu Xu đã chịu bao nhiêu đau khổ, đau lòng Xu Xu, oán hận nàng ta.

 

Nha đầu này, biết được bản thân không phải cốt nhục phủ Quốc Công, rốt cuộc là có tâm cơ.

 

Ban đầu Thôi thị nghĩ chuyện đó không phải là do Tống Ngưng Quân cố tình.

 

Hiện tại xem ra, chỉ sợ chính là cố ý lừa Xu Xu.

 

Trong lòng Thôi thị đau như bị đâm.

 

Nữ nhi bà nuôi dưỡng mười ba năm, cho dù không phải thân sinh, cảm tình cũng là thật, nghĩ đến nữ nhi thông minh hiếu thuận đã bắt đầu nổi lên dã tâm!

 

Thậm chí vì ở lại phủ Quốc Công, vì sủng ái từ phủ Quốc Công, hoàn toàn không coi nữ nhi thân sinh của bà từng đau khổ thế nào.

 

Thầm nghĩ làm sao để dối lừa chuyện Trần gia ngược đãi Xu Xu.

 

Tống Kim Lương cũng nhịn không được nhíu mày.

 

Thôi thị nói: “Chu ma ma, ngươi vào đây.”

 

Chu ma ma là ma ma bên người Thôi thị, phụ trách mọi chuyện to nhỏ bên trong viện.

 

Tóc Chu ma ma đã có chút hoa râm, khuôn mặt hiền lành.

 

Thôi thị nói: “Chu ma ma, giúp ta tra xem, đêm qua Thanh Hao rời khỏi Thấm Hoa viện đã đi đâu!”

 

Có lẽ là Thanh Hoa tới viện của Tống Ngưng Quân, nhưng nhỡ đâu nàng ta làm chuyện bẩn thỉu, chẳng phải là làm hỏng thanh danh của Xu Xu sao.

 

Chuyện này nhất định phải điều tra rõ.

 

Chuyện canh ba Thanh Hao qua viện của Tống Ngưng Quân thật sự không thể giấu diếm.

Dù sao canh ba trong phủ còn có thị vệ đi lại tuần tra, cũng có mấy nô bộc ngủ muộn, chắc chắn có người nhìn thấy.

 

Tống Ngưng Quân còn nhào vào trên đùi Thôi thị khóc.

 

Biểu cảm của Xu Xu rất thản nhiên.

 

Nàng mới hồi phủ ba tháng, cho dù biết rất nhiều chuyện về Tống Ngưng Quân nhưng cũng không thể lập tức trả đũa.

 

Nàng ở trong phủ, cho dù người Tống gia là người nhà của nàng.

 

Nhưng cũng chỉ ở chung có ba tháng, cảm tình của mọi người đối với nàng chỉ thương tiếc, rất dễ tiêu tán.

 

Nàng thậm chí còn phải cẩn thận hơn Tống Quân Ngưng, nửa điểm sai cũng không thể có.

 

Đinh điểm nhân mạch tâm phúc ở đây, sao nàng có thể so với Tống Ngưng Quân?

 

Nàng sẽ từ từ đứng vững ở trong phủ, sẽ bồi dưỡng thân tín tâm phúc của nàng, mới có thể tự báo thù hận đời trước.

 

Nàng hận Tống Ngưng Quân như vậy, sao có thể bỏ qua cho nàng ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-46.html.]

 

Với năng lực của nàng hiện tại, nàng chỉ có thể để cho người Tống gia biết được một chút bộ mặt thật của Tống Ngưng Quân.

 

Huống chi trợ thủ lớn nhất ở trong phủ của Tống Ngưng Quân không phải mẫu thân phụ thân, mà là lão Quốc Công gia và lão Quốc Công phu nhân.

 

Chu ma ma làm việc vô cùng lưu loát, chỉ trong vòng nửa canh giờ đã hỏi chuyện rõ ràng.

 

Đầu tiên bà gọi hết thị vệ và nô tài gác đêm ở nhị phòng tới đây.

 

Vừa hỏi như vậy đã có hai người nói nhìn thấy Thanh Hao qua Quân Thúy viện.

 

Đối chiếu lại canh giờ, đúng là lúc ấy Thanh Hao rời khỏi Thấm Hoa viện.

 

Quân Thúy viện chính là viện của Tống Ngưng Quân.

 

Xem ra Thanh Hao thật sự là qua bên Tống Ngưng Quân.

 

Sắc mặt Thôi thị khó coi.

 

Bà nói: “Chu ma ma, gọi cả Thanh Trúc tới đây.”

 

Chu ma ma lên tiếng trả lời vâng, nhanh chóng ra gian ngoài gọi Thanh Trúc đi vào.

 

Thôi thị nói: “Hai các ngươi ban đầu ở Quân Thúy viện, nhưng hôm nay ta mới biết, các ngươi vẫn nhớ thương chủ tử trước kia, cho dù đã qua Thấm Hoa viện nhưng vẫn chạy qua Quân Thúy viện hầu hạ, nếu như thế, hai người các ngươi tới phòng giặt đồ ở ngoại viện đi, chủ tử trong viện không dung được thuộc hạ như các ngươi.”

 

Sắc mặt Thanh Hao Thanh Trúc đại biến.

 

Ngoại viện, đó là viện xa nhất, là nơi làm việc vất vả nhất.

 

Vẫn là người hầu hạ trong phủ, nhưng ngay cả mặt chủ tử cũng không thấy.

 

Phòng giặt đồ ngoại viện, đó là nơi giặt đồ của mấy nô tài trong phủ.

 

Mệt c.h.ế.t mệt sống, còn bị người khác khinh thường.

 

Dù sao hai người cũng không dự đoán được, kết cục của mình sẽ như vậy.

 

Hai người vội vàng quỳ xuống xin tha thứ, thấy mặt Thôi thị không chút thay đổi, thờ ơ.

 

Vì thế bắt đầu cầu xin Tống Ngưng Quân, “Nhị cô nương, van xin ngài giúp nô tỳ nói vài lời, lúc trước là ngài nói muốn quan tâm Tam cô nương, nô tỳ mới giúp ngài, van xin ngài giúp nô tỳ cầu tình đi...”

 

Các nàng nghĩ Nhị cô nương cũng là chủ tử chân chính trong phủ, cô nương được phủ Quốc Công yêu thương, làm sao biết được, nàng ta bất cũng chỉ là thiên kim giả vàng thau lẫn lộn!

 

Dù sao chuyện Tống Ngưng Quân không phải cô nương phủ Quốc Công cũng không phải tất cả hạ nhân đều biết.

 

“Còn không mau kéo xuống!”

 

Chu ma ma vội vàng gọi nô bộc lên kéo hai nha hoàn kia xuống.

 

“Mẫu thân, mẫu thân, con sai lầm rồi, Quân nhi cũng không dám… nữa.” Tống Ngưng Quân cầu xin nhìn Thôi thị, khóc đến mắt đã sưng đỏ.

 

Thôi thị quyết tâm nói: “Con tới từ đường quỳ đi.”

Loading...