Rất nhanh đến mùng một tháng tư, Xu Xu nhớ Vua Thuận Hòa , hôm nay sẽ phong thái tử, lẽ là lúc lâm triều, buổi lâm triều hôm nay chỉ sợ sẽ là một trận gió tanh mưa máu.
Xu Xu nghĩ gì, đưa tay vuốt ve bụng, kinh nguyệt muộn nửa tháng, gần đây nàng cũng dễ mệt mỏi, thực trong lòng Xu Xu tám chín phần mười là mang thai, nghĩ đến lát nữa điện hạ sắp sửa đối mặt với ít nghi ngờ của triều thần, Xu Xu vòng vo một lúc mới với Trân Châu: “Trân Châu, ngươi đến Thái Y viện tìm một thái y giỏi phụ khoa đến đây.”
Trân Châu lập tức : “Nô tỳ lập tức ngay.”
Rất nhanh liền một vị thái y họ Trương qua, ông là một giỏi về phụ khoa nổi tiếng trong Thái Y Viện.
Trân Châu : “Phiền Trương thái y bắt mạch giúp nương nương của chúng một chút, kinh nguyệt của nương nương chúng chậm nửa tháng, gần đây còn vẻ thích ngủ.”
Trong đầu Trương thái y một ghi nhớ, Trân Châu mang lụa mỏng đến che cổ tay Xu Xu, lúc Trương thái y mới nhẹ nhàng đặt ba ngón tay lên cổ tay Xu Xu, một lúc lâu, Trương thái y dậy lui về phía , khom : “Chúc mừng Thục vương phi, Thục vương phi mang thai , nhưng tháng vẫn còn ít, chờ giữa tháng vẫn cần bắt mạch một nữa.”
Trân Châu vui mừng : “Trương thái y xem rõ ràng chứ? Nương nương nhà chúng thực sự mang thai ?”
“Vô cùng chắc chắn.” Trương thái y : “Mặc dù mới một tháng rưỡi thôi, nhưng vi thần vẫn thể chắc chắn.”
Trân Châu cũng phù phù một tiếng quỳ gối mặt Xu Xu, : “Chúc mừng Vương phi nương nương, chúc mừng Vương phi nương nương.”
Toàn bộ cung tỳ trong phòng đều đồng loạt quỳ xuống, tất cả đều là tiếng chúc mừng.
Trong lòng Xu Xu đầy những suy nghĩ nhu hòa, nàng vỗ về bụng : “Tất cả đều thưởng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-457.html.]
……
Bầu khí vui mừng tràn khắp Chiêu Dương cung.
trong triều đình là một trận kinh hồn động phách, Vua Thuận Hòa sắc phong Thục vương thái tử, chiếu thư đều xong, tuyên mặt bá quan văn võ.
Có một triều thần phản đối, lý do phản đối của họ là: “Hoàng thượng, Thục vương điện hạ chiến công hiển hách, là nhân vật hùng văn võ song , tất nhiên chúng thần dám ngăn cản hoàng thượng lập Thục vương thái tử, nhưng vẫn xin hoàng thượng suy nghĩ thật kĩ, Thục vương điện hạ hai mươi ba, vẫn con nối dõi, lúc lập thái tử, phần , xin hoàng thượng chờ thêm mấy tháng nữa .”
Thuận Hòa đế đám lão thần già mồm át lẽ , tức giận đến mức bật : “Con nối dõi trở thành tiêu chuẩn lựa chọn thái tử của bậc đế vương từ khi nào ? Đám cẩu vật các ngươi thật quá to gan lớn mật, dám cản trở trẫm lập thái tử, mưu mô gì? Trước cũng là các ngươi quấn lấy trẫm, trẫm sớm lập thái tử, mấy năm nay Liễm Chi bình định biên thành cho trẫm, lập chiến công hiển hách, cho dù giúp trẫm xử lý chính vụ cũng hề bất cứ chỗ nào thể bắt bẻ , trẫm lập nó thái tử cũng suy nghĩ kỹ càng .”
Lời , trong triều đình yên tĩnh một tiếng động, mấy cựu thần cũng cúi đầu dám nhiều lời, nhưng thể vẫn thẳng tắp, cựu thần ngay thẳng : “Hoàng thượng, cựu thần cũng chỉ suy nghĩ vì hoàng tộc thôi, dù tuổi tác Thục vương điện hạ cũng càng ngày càng lớn, hơn nữa cũng chỉ cưới Thục vương phi, cựu thần thật sự lo lắng vấn đề con nối dõi của điện hạ, vẫn xin hoàng thượng suy nghĩ kĩ, nếu như thì hoàng thượng cũng thể nạp vài trắc phi cho điện hạ, như con nối dõi của điện hạ thịnh vượng, chúng thần cũng thể yên tâm.”
Sắc mặt Thục vương điện hạ nhàn nhạt, gì tức giận.
Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên mắt mũi, mũi tim, im lặng gì.
Tam hoàng tử Phó Lệ Tố nhịn : “Đại hoàng và hoàng tẩu mới thành hơn một năm, đám cựu thần các gấp gáp gì chứ?” Hơn nữa, ai mà Đại hoàng ghét nữ nhân, mấy năm nay cũng thích một đại hoàng tẩu, bây giờ đám cựu thần bảo phụ hoàng nạp trắc phi cho Đại hoàng , đây là ý đồ gì?
Thuận Hòa đế đang nóng giận, nhưng nhớ hôm nay là ngày lập thái tử, ngày cát tường như , ông cũng phá hoại tâm trạng, đang kiên quyết kêu bãi triều, dù ông cũng mới là hoàng đế, chiếu thư đều ban xuống, thể nào thu hồi mệnh lệnh ban , trong đầu đám cựu thần cũng rõ, chính là chán ghét ông và Liễm Chi.