Cũng còn thể xây một cái phòng lưu ly nho nhỏ , dầu gì cũng là trong cung, chỗ nào cũng theo dõi, may là hiện tại chỉ mới qua mùa đông, còn cách mùa đông kế lâu, cần lo cái ăn của con côn trùng béo .
Tiến phòng, Phó Liễm Chi tìm quyển sách ôm Xu Xu xuống giường nhỏ cửa sổ sách, Xu Xu kéo ngón tay , mềm giọng : “Phu quân, còn một tháng nữa thì chúng chuyển cung, mấy ngày nữa thì Nhị ca của cũng thành , mấy ngày tới trở về phủ Quốc Công nhiều một chút, đợi khi cung, thể thường xuyên gặp bọn họ nữa, còn tụ họp với bọn Châu Châu và Khang Bình.”
Phó Liễm Chi ừ một tiếng, tất nhiên những chuyện chiều theo ý nàng.
Hai dựa giường, Phó Liễm Chi sách, Xu Xu thì chuyện với .
. . .
Hôm , Xu Xu đến phủ Định Quốc Công, trong phủ Định Quốc Công treo đèn lồng màu đỏ dán chữ hỷ khắp nơi, cực kỳ vui tươi, chuẩn cho việc Nhị ca sắp cưới Nhị tẩu.
Ngày thường, Xu Xu gặp Nhị tẩu Ứng Anh nhiều lắm, Xu Xu thích xã giao, gia thế của hai cũng chút khác biệt nên phạm vi xã giao khi ngoài ngắm hoa ăn tiệc bình thường cũng giống , so với gia thế phủ Quốc Công, khi Nhị tẩu gả tới, khi ngoài thì phạm vi xã giao mới gần giống Xu Xu. Có lẽ vẫn sẽ vài ghen tị với Nhị tẩu nọ, những chuyện do Nhị tẩu tự giải quyết với .
Thế nhưng Nhị ca cũng sắp , đến lúc đó nhất định Nhị tẩu cũng theo.
Thôi thị thấy Xu Xu trở về thì vui, giữ Xu Xu ở phủ Quốc Công dùng bữa.
Nhị ca Tống Ngọc Cẩn mấy ngày nữa sẽ thành , tất nhiên xin nghỉ ở Hàn Lâm viện, chuẩn cho việc lấy vợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-453.html.]
Xu Xu ăn trưa cùng với mẫu , Nhị ca và tứ , thể thấy tâm trạng của Nhị ca , khóe môi luôn khe khẽ.
Sau khi ăn xong, Xu Xu đến phòng của Thôi thị nghỉ ngơi với mẫu một chút, Xu Xu chuyện đầu tháng ba cung với mẫu thuân, Thôi thị đến thế thì mặt mày phiền muộn, thế nhưng thật lòng vui cho Xu Xu, tất nhiên bà rõ thời điểm Thục vương cung ý nghĩa thế nào.
Thôi thị nhớ tới gì đó, mặt lo lắng, bà nhỏ giọng hỏi Xu Xu, “Bảo nhi, hình như con và điện hạ thành một năm rưỡi , tại bụng vẫn động tĩnh gì ?”
“Mẫu , đừng lo lắng, điện hạ bây giờ vẫn lúc.” Trước Xu Xu cũng thắc mắc, nàng bắt mạch cho cả và điện hạ, cơ thể hai đều vấn đề gì, vì Xu Xu liền hỏi điện hạ, điện hạ bảo hiện tại vẫn lúc để nàng thai, đợi cơ thể nàng lớn hơn một chút.
Nghe Thục vương điện hạ nghĩ cho cơ thể của Xu Xu, Thôi thị thở phào nhẹ nhõm, song bà vẫn dặn dò Xu Xu, “Điện hạ đợi con thì , nhưng mà, Bảo nhi, bây giờ con cũng mười tám, cơ thể cũng gần như phát triển xong , con cũng nên suy nghĩ cho điện hạ, điện hạ hai mươi ba , đến lúc nên con nối dõi.”
“Mẫu , con hiểu .” Gần đây Xu Xu cũng ý đó.
Tuổi nàng cũng nhỏ, huống chi mắt thấy điện hạ ngày càng lớn tuổi, bình thường khi tiến cung Thuận Hòa đế tuy giục bọn họ nhưng trong lòng Xu Xu rõ, Thuận Hòa đế vẫn hy vọng nàng thể sớm ngày sinh con nối dõi cho điện hạ.
Mấy ngày , ngày nào Xu Xu cũng đến phủ Quốc Công ở bên mẫu và phụ .
Chớp mắt tới ngày Nhị ca thành , Xu Xu là nhà của tân lang, tất nhiên cần đón tân nương, chỉ cần đợi đến khi Nhị ca rước tân nương trở về.
Giờ lành là buổi chiều, đón tân nương xong, sắc trời sắp tối, Xu Xu theo nhà, Nhị ca và Nhị tấu bái đường, đó Nhị ca đưa Nhị tẩu phòng tân hôn. Đại thế gia trong kinh thành bình thường phong tục nháo động phòng để tân nương tử trong phòng tân hôn nghỉ ngơi thật , đến khi chú rể và bạn bè thích tụ tập xong sẽ trở về động phòng.