Phó Liễm Chi rửa mặt xong, phòng thấy Xu Xu vui thoải mái liền bước qua ôm nàng n.g.ự.c hôn một chốc, thấy hộp gấm đặt bàn, bên trong còn con côn trùng béo trắng, cũng đưa ngón trỏ chọc theo, ảo giác , Xu Xu cảm thấy cả cổ trùng đều cứng thành một đống.
Giống như hai đứa A Lỵ và Tiểu Bạch cũng thiết với điện hạ mấy, vẻ sợ .
Cả con cổ trùng cũng .
Thấy cổ trùng bất động, Phó Liễm Chi nhướng mày, thò tay gảy nó, nó vẫn cương cứng nhúc nhích, hiếm khi Phó Liễm Chi nổi ý đùa nó, cúi đầu ngậm cánh môi mềm mại của Xu Xu, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên mơ hồ, “Sao nó động đậy? Có c.h.ế.t , nếu chết, chẳng bằng ném trong lò lửa, tránh cho nàng lo lắng về vấn đề ăn uống của nó suốt mùa đông.”
Con cổ trùng thật sự kén chọn vô cùng, côn trùng cũng thèm ăn, ngày nào cũng chỉ đòi ăn lá non tươi mới.
Giữa mùa đông lấy lá non, từ khi trận tuyết đầu mùa rơi, con cổ trùng ăn hai ba ngày, chê rau cải già, còn khiến bản gầy trông thấy.
Chuyện khiến Xu Xu còn cách nào khác, đành tốn công sức tìm nhiều lưu ly thủy tinh, mấy thứ hiếm, xây một cái lều kính trong sân, cái lều nhỏ, bên trong trồng một chút cây xanh hoặc rau cải tươi mới, những thứ Xu Xu trồng phát triển vô cùng , mấy ngày thì rau cải mọc mấy cái lá xanh nhạt, bấy giờ con cổ trùng mới bắt đầu chịu ăn.
Quả thật chăm sóc nó còn rắc rối hơn ba con thú dữ .
Cổ trùng thế thì càng cứng đơ trong hộp gấm động đậy.
Xu Xu nhẹ đẩy điện hạ , gắt giọng: “Chàng đừng hù dọa nó, lúc nó đói đến gầy trông thấy, bây giờ khó khăn lắm mới mập .”
“Gầy một chút cũng .” Phó Liễm Chi lười biếng dựa ghế, con cổ trùng béo trắng co nhúc nhích.
Xu Xu chút thương hại nhóc con , đưa tay sờ cơ thể mềm núc ních của nó, thật ban đầu Xu Xu cũng chút sợ nó, nhưng đến khi nuôi một thời gian phát hiện cảm giác tệ, sờ cũng mềm nhũn, ngược cứng rắn, cảm giác lạnh lẽo buốt tay.
Thậm chí Xu Xu hoài nghi con cổ trùng cũng giống bọn Hỏa Diễm , nàng dùng sương ngọt nuôi nên thể hiểu vài câu của con .
“Được , phu quân đừng hù dọa nó, ưm…” Lời còn của Xu Xu đều chặn trong miệng, đó Phó Liễm Chi ôm khỏi sạp quý phi đặt lên giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-451.html.]
Con cổ trùng thấy tiếng bước chân rời khỏi mới ngọ nguậy cơ thể trắng xóa, giãn cơ thể mũm mĩm thịt , trông càng vẻ mập hơn.
Chẳng bao lâu , giường truyền đến tiếng kêu mềm mại động lòng của Xu Xu…
Đêm xuân vô cùng , theo ánh nến chập chờn, động tĩnh giường bao giờ ngừng .
Hôm lúc Xu Xu thức dậy chút đau nhức, lẽ do hôm nay chuyện gì nên hôm qua điện hạ đòi hỏi vô cùng kịch liệt, giày vò đến hơn nửa đêm.
Hôm nay rảnh rỗi, Xu Xu tiếp tục ngủ thêm lát nữa, buổi trưa điện hạ ôm dậy, điện hạ còn mặc quần áo giúp nàng, cuối cùng ôm nàng qua phòng bên cạnh dùng chút thức ăn.
Đợi đến khi bữa tối, trong kinh thành vô cùng ầm ĩ, thể thấy hàng loạt âm thành pháo trúc, đó là tiếng vang do đốt trúc phát , dùng để trục xuất ôn thần và niên thú, cầu năm mới mưa thuận gió hòa, ngũ cốc mùa.
Ban đêm cực kỳ náo nhiệt, ăn tối xong, Xu Xu và Thục vương đều quần áo nhẹ nhàng ngoài dạo chợ đêm, họ kêu bọn nha sai vặt theo, lưng chỉ vài tên ám vệ.
Khắp chợ đêm đều là đố đèn, Xu Xu đoán hai cái đèn thích nhất, mỗi tay cầm một cái, phía Thục vương, thỉnh thoảng đầu dùng ánh mắt vui vẻ điện hạ, còn giục , “Phu quân, nhanh lên, chúng còn đến bờ sông thả đèn.”
Nàng mặc một cái áo choàng viền lông thỏ, lông nhung xù xù, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều chìm một nửa trong mũ áo choàng, trông đáng yêu.
Trong mắt Phó Liễm Chi là nữ tử yêu kiều , bước nhanh qua, một tay cầm giúp nàng một chiếc hoa đăng, tay còn dắt tay nàng.
Ở đây cách bờ sông vẫn xa, hai xe ngựa cũng mất gần gần nửa canh giờ, đến đầu ngõ chợ đêm, hai lên xe ngựa, một đường chẳng thẳng tới bờ sông.
Sau gần nửa canh giờ thì cũng đến nơi, nơi đây đông như kiến.
Xu Xu dắt Thục vương mua ít hà đăng, bởi vì sự cố hỏa hoạn ba năm nên trong kinh thành cấm đốt đền Khổng minh, đèn Khổng Minh chỉ thể thả ở ngoài thành trống trải , bờ sông trong thành chỉ thể thả đèn hoa sen dọc theo dòng nước.
Xu Xu mua hai ngọn hà đăng hình hoa sen, mượn giấy bút tâm nguyện của , đó đặt trong đèn hoa sen, kết tiếp cũng đưa cho điện hạ .
Phó Liễm Chi nàng một cái, cũng thuận theo nhận giấy bút suy nghĩ trong lòng .