Suối Tiên Trong Mơ - Chương 448
Cập nhật lúc: 2025-01-30 16:37:38
Lượt xem: 6
Xu Xu nghĩ dù sao nếu dịch chuột ở biên thành là Phùng Bắc vương gây nên, như vậy Xu Xu chữa khỏi dịch chuột là đã phá hủy kế hoạch của Phùng Bắc Vương, đương nhiên là đắc tội với hắn ta rồi , hắn ta tìm thích khách đến kinh thành ám sát nàng cũng có lý.
Phó Liễm Chi dùng ngón cái vuốt ve hai má đỏ bừng của Xu Xu, “Quả thật là người hắn ta phái tới, nàng chữa khỏi dịch chuột ở biên thành, phá hủy chuyện của hắn ta, người này tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa y thuật của nàng rất cao, hắn ta cảm thấy được nàng là trợ lực lớn nhất của ta, cho nên phái người đến kinh thành ám sát nàng.”
Xu Xu hơi hơi nhíu mi, “Vậy hắn có tiếp tục phái người tới kinh thành nữa không?”
Phó Liễm Chi nói: “Phụ hoàng hẳn là sẽ để toàn thành đề phòng, không có cơ hội lần này, sau này Phùng Bắc vương khó có cơ hội ám sát, nhưng mà ——” hắn cúi đầu nhìn đôi mắt thủy nhuận của Xu Xu, “Phụ hoàng đã nói với ta hai lần, để cho chúng ta hồi cung, ta nói chờ sang năm nói sau, không bằng nhân cơ hội này, chúng ta hồi cung đi.”
Xu Xu lại nói: “Như vậy cũng tốt.” Phu quân vì nàng mà đã cự tuyệt hoàng thượng hai lần, bởi vì Xu Xu nhớ rõ đời trước Thục vương chuyển vào đông cung rất sớm rồi được phong vị thái tử, đời này bởi vì nàng mà vẫn ở trong phủ Thục vương.
“Nếu hồi cung, tự do của nàng cũng sẽ bị hạn chế, thậm chí không thể mỗi ngày đều tới Đức Thiện Đường tọa chẩn.” Phó Liễm Chi cúi đầu chậm rãi hôn môi hôn môi Xu Xu, đến mắt rồi đến mũi rồi lại đến môi, động tác mềm nhẹ.
Xu Xu thở dài một tiếng, “Ta hiểu rõ, kỳ thật có thể tới Đức Thiện Đường tọa chẩn hay không đã không còn quan trọng nữa.”
Nàng không có khả năng thật sự đợi tới lúc điện hạ đi lên vị trí kia mà nàng thân là phi tử còn tiếp tục đi tọa chẩn, điều này hiển nhiên không có khả năng.
Mấy năm nay nàng tới Đức Thiện Đường giúp đỡ người bệnh xem bệnh, thứ nhất là cần kinh nghiệm thực tiễn, thứ hai là có thể tiếp tục đi theo sư phụ học y, hiện tại nàng cũng học được khá nhiều, học y không chỉ là dùng cam lộ để cứu người bệnh, vào cung cũng vậy thôi, nàng vẫn có thể tiếp tục phổi thuốc, một số thuốc cho bệnh tạp như ho suyễn, bệnh lao, một số phương thuốc cho bệnh trúng độc nặng, sau đó cho người mang tới Đức Thiện Đường, vậy cũng có thể cứu được rất nhiều người.
Xu Xu ôn thanh nói: “Vậy về sau trở về trong cung, ta có thể tiếp tục phối thuốc hay không? Sau đó phu quân tìm người giúp ta mang thuốc đó đến cho sư phụ là được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-448.html.]
“Đương nhiên.” Phó Liễm Chi nắm c.h.ặ.t t.a.y Xu Xu, “Chờ năm sau, Nhị ca của nàng thành thân, chúng ta liền hồi cung, trong lúc này nàng xem xem có gì phải chuẩn bị không.”
Xu Xu gật đầu, “Ta biết rồi, vậy chờ năm sau chúng ta bàn bạc, ta hỏi bọn nha hoàn có bằng lòng tiến cung cùng ta không.” Đến lúc tiến cung quy củ chắc chắn sẽ khác ở Vương phủ, Xu Xu cũng không quản giáo nghiêm nha hoàn, sau này tiến cung quy củ sẽ nhiều hơn, nếu bọn nha hoàn không muốn theo nàng tiến cung thì trả khế ước bán mình cho các nàng.
“Phu quân, chàng có mệt hay không? Muốn đi nghỉ một lát không?” Nếu đã giải quyết xong vấn đề thích khách, hiện tại trong lòng Xu Xu cũng thoải mái, biết được thích khách Phùng Bắc Vương phái đến thì nàng tạm thời cũng không có cách nào đối phó lại, không bằng trước hết nghĩ mấy chuyện trước mắt đã.
Phó Liễm Chi cúi đầu nhìn Xu Xu, ánh mắt đen tối, “Vậy Xu Xu bồi phu quân ngủ được không?”
“Được.” Xu Xu rướn người hôn lên môi hắn.
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ngày hôm sau, Phó Liễm Chi vào cung nói chuyện thích khách với Thuận Hòa đế.
Thuận Hòa đế cũng áy náy, “Liễm Chi, phụ hoàng phải nói xin lỗi với con, Thục vương phi lập công lớn ở biên thành, con xa nhà xử lý chính vụ mà trẫm lại không thể bảo vệ tốt Vương phi của con, thiếu chút nữa làm cho nàng gặp chuyện không may, không bằng các con hồi cung đi, trẫm cũng nên chiêu cáo thiên hạ lập con làm thái tử, việc này cũng cần nhanh chóng thêm một chút, con cũng hiểu, mấy huynh đệ bên dưới con dần lớn lên, nhìn thấy ta tuổi tác cũng lớn rồi, vị trí thái tử lại không tin tức, nhóm phi tần trong hậu cung khó tránh khỏi có chút tâm tư, sớm định ra thì nhóm tần phi cũng có thể buông tâm tư.”
Phó Liễm Chi không nói.
Thuận Hòa đế chậm rãi nói: “Hơn nữa con và Thục vương phi về Đông cung, sau này con có việc ra ngoài, Vương phi cũng ở trong cung, sẽ không có người dám khi dễ nàng.”
Nhìn thấy phụ hoàng như vậy, Phó Liễm Chi buông lỏng cảm xúc, “Phụ hoàng, chờ năm sau Nhị ca của Xu Xu thành thân, chúng con liền hồi cung.”