Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 443

Cập nhật lúc: 2025-01-30 11:28:00
Lượt xem: 8

Thanh âm nàng mang theo từng âm rung nhè nhẹ, thân mình khó chịu lợi hại.

Phó Liễm Chi ngậm lấy đầu lưỡi Xu Xu, lại vẫn bất động, hỏi nàng, “Phu quân ngày mai đi xa nhà, Xu Xu có nhớ phu quân không?”

Xu Xu khó chịu cực kỳ, gật đầu lung tung, “Có, Xu Xu rất nhớ phu quân.”

Phó Liễm Chi giả vờ không hiểu, lại nói, “Xu Xu có yêu phu quân không?”

“Ta yêu phu quân.” Xu Xu nhỏ giọng khóc nức nở lên, ngay sau đó lại bỗng nhiên nho nhỏ kêu một tiếng, thân mình càng thêm run rẩy.

Đêm này, hai người liều c.h.ế.t triền miên, tới cuối cùng, thân thể Xu Xu bủn rủn, sức lực cũng không còn, Khi tỉnh lại trời đã sáng, Xu Xu lay lay chuông vàng nhỏ bên giường, bọn nha hoàn mới bưng thau đồng nối đuôi nhau đi vào, hầu hạ Xu Xu rời giường.

Xu Xu hỏi Trân Châu, “Điện hạ rời đi khi nào?”

Trân Châu vội nói: “Chưa đến giờ mão điện hạ đã ra cửa.”

Mặt Xu Xu có chút đỏ, đó không phải lúc nàng vừa mới ngủ sao? Hai người làm ầm ĩ cả đêm, điện hạ cũng chưa nghỉ ngơi đã trực tiếp ra ngoài.

Xu Xu ngượng ngùng không muốn hỏi nhiều, chờ đến khi mặc đồ xong đã đến buổi trưa, ăn trưa xong, Xu Xu trực tiếp đi qua Đức Thiện Đường.

Ở Điền quốc xa ngàn dặm, thành chủ Điền quốc ở thành Vĩnh Quận, Phùng Bắc vương đã biết dịch chuột trong thành Bình Cao ở Đại Ngu quốc được cứu trị hoàn toàn, hắn ta cho người đi tra người chữa khỏi dịch chuột, mình cũng trở về thành Vĩnh Quận. Bên trong cung điện cao lớn, xa hoa nhưng u tĩnh, Phùng Bắc vương đang nghỉ ngơi, phi tử bên người giống như không xương quấn lấy hắn ta, bên ngoài lại có ám vệ thông bẩm: “Bẩm vương gia, sự tình thành Bình Cao đã tra được.”

Nghe nói sự tình dịch chuột, Phùng Bắc vương từ trên chiếc giường màn lụa xa hoa đứng dậy, phi tử dung mạo diễm lệ kia lại quấn lấy Phùng Bắc vương hờn dỗi nói: “Vương gia, sương đêm đã nặng, vương gia cũng nên nghỉ ngơi, có chuyện gì ngày mai giải quyết cũng không muộn.”

Phi tử này được Phùng Bắc vương sủng ái mấy tháng nay, đều triệu nàng tới hầu hạ, khó tránh khỏi có chút tự đại, cũng cho rằng làm nũng như vậy, Phùng Bắc vương sẽ dỗ dành nàng ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-443.html.]

Nào nghĩ đến, Phùng Bắc vương lập tức trở mặt, âm thanh lạnh lùng nói: “Cút đi!”

Phi tử sắc mặt trắng bệch, thân mình trần trụi vội vàng xuống giường quỳ gối trước mặt Phùng Bắc vương, dáng vẻ biết lỗi đáng thương ngẩng đầu, khuôn mặt mảnh mai xinh đẹp đối diện với Phùng Bắc vương, nàng ta biết vương thích bộ dáng kiều nhuyễn này của mình, chiêu này dùng lần nào cũng được, nhưng lần này Phùng Bắc vương cũng không thèm nhìn nàng ta một cái, “Cút đi!”

Phi tử lúc này mới không cam lòng ôm lấy quần áo, oán hờn rời đi.

Ám vệ vào đại điện, nhìn thấy Phùng Bắc vương mặc áo gấm, bờ n.g.ự.c trần trụi, lập tức nói: “Vương gia, thuộc hạ đã tra ra người chữa khỏi dịch chuột ở Bình Cao thành ”

“Là ai?” Phùng Bắc vương sắc mặt vô cùng khó coi, thay đổi thất thường.

Ám vệ nói: “Là một nữ tử, là Thục vương phi.”

“Ai?” Phùng Bắc vương không tin, “Ngươi nói là Thục vương Đại Ngu kia không chỉ thành thân rồi, thê tử của hắn y thuật còn mười phần lợi hại, có thể trị được dịch chuột bị bỏ thêm cổ trùng?”

“Vương gia, đúng là như thế, thuộc hạ từ thành Bình Cao truy đến kinh thành Đại Ngu, tra được tin tức chính xác như thế, tuy nói dịch chuột kia có thái y, quân y còn có không ít lang trung tham dự, nhưng chỉ có Thục vương phi phát hiện trên người bệnh nhân có điểm lạ. Sau đó suốt đêm, phối ra phương thuốc trị liệu dịch chuột, dịch chuột thành Bình Cao đã làm c.h.ế.t trăm người nhưng khi Thục vương phi tới, không có một người chết, có thể nói trận trị liệu dịch chuột này, đều là công lao của Thục vương phi.”

Đây là kiểu y thuật gì, huống chi hắn ta còn nghe được, Thục vương phi chỉ mới mười tám tuổi, y thuật lại xuất thần nhập hóa như vậy.

Phùng Bắc vương trầm mặc, sau một lúc lâu mới hỏi, “Thục vương phi kia bao nhiêu tuổi?”

“Nghe nói chỉ có mười tám.”

Mười tám tuổi, Phùng Bắc vương tàn nhẫn ra lệnh: “Phái người g.i.ế.c Thục vương phi.”

Hắn ta cùng Thục vương luôn đối lập, cùng Thục vương mấy chục trận chiến lớn bé,chưa từng giành được chiến thắng, hắn luôn bị Thục vương đè ép mà trưởng thành.

Huống chi Thục vương bây giờ còn có người bên cạnh giúp đỡ khác nào hổ mọc thêm cánh, là mối họa của hắn. Hắn ta tự nhiên sẽ không cần quan tâm Thục vương đối với Thục vương phi có cảm tình hay không, hắn ta chỉ là không muốn Thục vương có một người giúp đỡ tốt như vậy, sẽ làm hỏng đại sự của hắn ta, đúng là đáng chết.

Ám vệ lập tức nói: “Thuộc hạ lập tức phái người đi.”

Loading...