Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-01-30 11:27:45
Lượt xem: 11

Phó Liễm Chi cũng không nói gì, hôm nay phụ hoàng lại đề ra chuyện để hắn mang theo Xu Xu dọn về trong hoàng cung.

Hắn từ chối, nhưng mà phụ hoàng lại nói cho hắn sau nửa năm đến một năm, lúc đó không phải hắn từ chối là được.

Trở lại Vương phủ đã là giờ Hợi, Xu Xu mệt kinh khủng, cũng không muốn động, bị Phó Liễm Chi ôm vào trong bồn tắm rửa mặt chải đầu một trận, tự nhiên không thiếu được một phen thân thiết, sau đó hai người mới đi ngủ.

Chờ qua hai ba ngày, lá thư ngày trước Xu Xu viết cho Phù Hoa công chúa rốt cuộc có hồi âm, là tên ám vệ lúc trước đi Tiêu Thận quốc mang tới.

Xu Xu biết được là hồi âm của Phù Hoa, lập tức mở ra nhìn.

Trong thư nói Xu Xu không cần lo lắng, cổ trùng kia không có vấn đề gì lớn, vốn không phải là cổ trùng hại người, đến nỗi vì sao bắt đầu ăn chay, Phù Hoa cũng không rõ ràng lắm, nói không có gì nguy hại, cho Xu Xu nuôi, trong lòng còn nói, muộn như vậy mới hồi âm cho Xu Xu, là bởi vì Tiêu Thận quốc xảy ra một trận làm phản.

Thúc phụ Phù Hoa, cũng là sứ thần lúc trước tới Đại Ngu, mượn binh phản loạn.

Nhưng mà phản loạn thất bại, Phù Thiện bị bắt, cũng bị c.h.é.m đầu, cả nhà Phù Thiện cũng đều bị xử tử, bao gồm Phù Chỉ lúc trước tới Đại Ngu.

Trong thư, hình như Phù Hoa có chút đau lòng, cũng rất nghi hoặc hỏi Xu Xu, “Xu Xu, ta đối xử với Phù Chỉ tỷ chưa đủ tốt sao? Lúc trước trúng độc ở Đại Ngu, chính là nàng hạ độc ta, Xu Xu, lúc trước ngươi nói cho ta, ở trên người Phù Chỉ tỷ ngửi thấy mùi giống như mùi trên người ta khi trúng độc, thật ra ta còn không muốn tin tưởng, sau khi trở lại Tiêu Thận, ta nói cho phụ vương, từ đầu tới cuối, ta đều hy vọng cuối cùng điều tra ra sẽ không liên quan tới nàng, Xu Xu, chẳng lẽ thân tình không quan trọng bằng quyền lợi sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-442.html.]

Đối với vấn đề này, Xu Xu cũng không có cách trả lời, nàng không hiểu rõ tâm địa con người, nàng thấy tình thân quan trọng hơn quyền lợi, nhưng vài người lại không như vậy. Giống như Tống Ngưng Quân, nàng với Tống Ngưng Quân không oán không thù, Tống gia càng không có đắc tội Tống Ngưng Quân, ngược lại còn có công dưỡng dục, vậy mà cả hai đời Tống Ngưng Quân đều ác độc muốn lật đổ Tống gia, muốn g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.

Không liên quan đến quyền lợi, chỉ là bản tính như thế mà thôi.

Xu Xu tiếp tục đọc thư hồi âm của công chúa Phù Hoa, nói rằng Xu Xu không cần phải lo lắng, Tiêu Thận quốc không có chuyện gì, trước đây phụ vương cũng trúng độc, nhưng nhờ có nhân sâm hoàn nàng cho, phụ vương mới được cứu, trong lòng Phù Hoa vẫn luôn biết ơn Xu Xu, còn nói khi nào rảnh, nàng ấy sẽ đến Đại Ngu tìm Xu Xu chơi.

Xu Xu nhìn ra được, Phù Hoa trải qua những chuyện đó đã trở nên trưởng thành hơn, nhưng bản tính vẫn như cũ, vẫn ngây thơ hồn nhiên. Nàng ấy như vậy thật tốt.

Sau khi xem xong, Xu Xu đem thư ném vào lò đồng thiêu hủy, dù sao cũng là thư của công chúa Tiêu Thận quốc, mà nàng lại là phi tử của Thục vương, thân phận hai bên đều rất mẫn cảm, loại thư tín này không nên giữ lại.

Đốt thư xong, Xu Xu đi ra bên ngoài, tưới nước cho hoa trong đình viện.

Thời tiết dần lạnh hơn, trong kinh thành gần đây cũng không có chuyện gì xảy ra.

Chỉ có điện hạ tương đối bận rộn, đêm qua còn nói hai ngày nữa sẽ ra ngoài một chuyến, đi khoảng nửa tháng.

Buổi tối nghỉ ngơi, Phó Liễm Chi biết ngày mai phải ra ngoài nửa tháng, phá lệ muốn rất nhiều, mặc cho Xu Xu nhỏ giọng xin tha, hắn đều chặn môi của nàng lại.

Cả người Xu Xu giống như một con thuyền nhỏ trên gợn sóng, chỉ có thể gắt gao leo lên cây cỏ cứu mạng duy nhất, gắt gao bám vào bả vai Phó Liễm Chi, cuối cùng lúc sắp đến bờ, Phó Liễm Chi dừng lại, hắn hơi hơi nâng thân mình lên, cánh tay cứng rắn chống ở hai bên người Xu Xu, đuôi mắt hắn có chút phiếm hồng, cúi đầu nhìn gương mặt ửng đỏ của Xu Xu, Xu Xu thật sự quá khó tiếp thu rồi, nâng thân mình lên ôm Phó Liễm Chi, hôn môi hắn, làm nũng nói: “Phu quân.”

Loading...