Sau một lúc lâu, mở mắt, trong mắt chỉ chút ôn hòa, “Phụ hoàng, định , nếu hiện tại hối hôn, cũng ảnh hưởng tới cô nương và thể diện hoàng gia, huống chi nhi thần cũng từng tiếp xúc với Tề cô nương, nàng Tề gia nuôi chút khờ dại, tính tình cũng thể rõ là hư , nếu thật sự là lời đồn do ma ma và nha bên nàng, huống chi nhi thần cũng thiệt tình thích Tề cô nương, đợi đến lúc nàng gả đây, nhi thần sẽ để ma ma trong cung giáo dưỡng để Tề cô nương sửa tính tình của nàng.”
Nghe xong, vì , Thuận Hòa đế chút lãnh đạm, nhẹ nhàng vỗ bàn, : “Nếu Trình Chi suy nghĩ rõ ràng, trẫm cũng thêm cái gì, việc hôn nhân của Trình Chi như cũ, hai tháng sẽ thành .”
“Đa tạ phụ hoàng.”
Thuận Hòa đế phất tay, “Con lui xuống .”
Sau khi Phó Lệ Nguyên rời , Thuận Hòa đế ở vị trí đứa con , vì thở dài.
Đợi đến lúc Phó Lệ Nguyên khỏi ngự thư phòng, mặt trời cao đang chiếu rọi, trong lòng càng thêm âm trầm, Tề Tư Nguyệt ngu xuẩn, thích ngu xuẩn như , nhưng thể cưới nàng , còn ngốc đến mức chuyện mà dọn sạch sẽ, để cho phụ hoàng bắt nhược điểm.
Ban đầu lời đồn là do bọn hạ nhân của Tề Tư Nguyệt truyền , nhưng mấy ngày đây chuyện ồn ào huyên náo về phong hào của Thục vương phi cũng là trợ giúp, bằng sẽ huyên náo nghiêm trọng như thế, nhưng năng lực cho phụ hoàng bắt nhược điểm, nhưng Tề Tư Nguyệt ngu xuẩn.
Phó Lệ Nguyên ánh sáng diễm lệ chiếu đến chút mở mắt, nhắm mắt , trong lòng nặng nề nghĩ, nếu cưới là Xu Xu thì bao, nàng cái gì cũng , ngay cả y thuật cũng cao, còn thể thể cứu biên thành, lập công lao như , nếu cưới nàng, hiện tại cho phụ hoàng thêm vài phần kính trọng ?
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Xu Xu hiểu rõ chuyện trong cung, cũng Thuận Hòa đế sắp xếp xong chuyện Tư Nguyệt, đợi đến lúc dân chúng trong kinh thành bắt đầu tin tưởng, ôn dịch ở biên thành thật sự chữa khỏi bộ, còn lan tràn nữa thì Xu Xu mới tới Đức Thiện Đường xem chẩn.
Đây cũng là đầu tiên khi trở về kinh nàng gặp Phục thần y, Phục thần y là ân sư của nàng, là Xu Xu kính trọng nhất.
Phục thần y thấy Xu Xu biểu tình còn bình thản, câu, “Đã trở ?”
Xu Xu : “Con về từ vài ngày , nhưng trong kinh thành huyên náo quá, con dám xuất môn, cũng dám đến Đức Thiện Đường tọa chẩn, hiện tại chuyện giải quyết xong thì con mới tới .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-439.html.]
Phục thần y gật gật đầu, “Vậy cứ như , buổi chiều con tiếp tục tọa chẩn là .”
Xu Xu đáp: “Vâng, sư phụ, bây giờ con qua viện giúp đỡ bốc thuốc.”
“Được, thôi.”
Xu Xu tủm tỉm tới viện phía sai, thấy Phục thần y : “Xu Xu, lắm.”
Xu Xu đầu , thấy ý mặt Phục thần y, nàng lè lưỡi với Phục thần y, khẽ, “Đa tạ sư phụ khen, nhưng đồ nhi , đồ nhi còn học thêm nhiều, học chừng mực, đồ nhi cũng sẽ tiếp tục cố gắng.”
“Nha đầu .” Phục thần y bật , trong lòng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo vì đồ .
Nhìn xem, đây là đồ nhi mà ông dạy dỗ ba năm, cũng là bộ niềm tự hào của ông .
Xu Xu tới giờ Thân mới từ hậu viện , lúc nàng phối nhiều dược để Đức Thiện Đường bán, thuốc đều chút cam lộ của nàng, loại nhưng giá cả đều , cũng quá đắt.
Cho nên Xu Xu bận phối thêm thuốc.
Tới giờ Thân mới tính toán hồi phủ, ngoài thấy bên ngoài ít dân chúng tụ tập, đại đa trong tay đều cầm đồ vật nọ.
Bọn họ thấy Xu Xu đều tranh tiến lên, “Tống đại phu, chúng đợi ngài thật lâu, bây giờ ngài đây, lúc chúng đều tin tưởng ngài khẳng định ngài sẽ trị ôn dịch ở biên thành, chúng tin mấy lời đồn trong kinh thành, chúng đều là hàng xóm chung quanh, trong nhà nào thoải mái đều tới Đức Thiện Đường xem chẩn, đều là Tống đại phu ngài giúp chúng chữa bệnh, còn cháu gái , lúc bệnh suyễn nghiêm trọng, uống thuốc Tống đại phu kê cho, nửa năm khỏi hẳn, chúng thật sự cảm tạ ngài.”
Xu Xu ôn nhu : “Cám ơn các ngươi tin tưởng .”
Nhìn xem, thế gian ai cũng tâm tư xí, nhiều khác, bọn họ đáng yêu, lòng mang thiện ý, giống như những mặt .