Tề lão phu nhân liền xin cung, ngày thứ hai liền cung gặp thái hậu lão nhân gia, cũng quan hệ bạn bè từ thời khuê nữ với Tề lão phu nhân, Thái Hậu xong chuyện thì giận giữ : “Ai gia cũng tin tưởng Tư Nguyệt ý , nhưng ai gia thế nào quản chuyện hậu cung, nhưng ngươi đến cầu ai gia, ai gia cũng sẽ với hoàng thượng.”
“Đa tạ thái hậu nương nương.”
Thái hậu : “Chúng là tỷ thấy qua nhiều chuyện, đều già, còn thể bao nhiều ngày, gặp mặt cũng ít , hôm nay ngươi ở trong cung dùng bữa, chúng trò chuyện. . . . . .”
Tề lão phu nhân đương nhiên là đáp ứng, buổi trưa ở trong cung dùng ngọ thiện với thái hậu.
Buổi chiều, thái hậu cầu kiến Thuận Hòa đế, Thuận Hòa đế chuyện Tề lão phu nhân tiến cung, cũng hiểu ý của thái hậu, cũng thể gặp nên để thái hậu tiến , hai một lát, thái hậu mới rõ ý kiến, “Ai gia cũng tin tưởng Tề cô nương cố ý, hẳn là tuổi còn nhỏ, nhịn mới mấy lời với bên cạnh, hoàng thượng xem thử nên giải quyết chuyện như thế nào?”
Thuận Hòa đế : “Đã là nô tài bên gây nên, cứ dựa theo luật pháp Đại Ngu, giải quyết như thế nào thì đúng như thế.”
Dựa theo luật pháp Đại Ngu, ma ma và nha bên Tề Tư Nguyệt sẽ đánh trượng.
Thái hậu cũng hiểu rõ việc liên quan đến thể diện hoàng gia, dám đặt điều về Thục vương phi, đương nhiên thể tha, ý của hoàng thượng cũng đủ rõ ràng đích, đánh trượng thì đánh trượng, xin cũng thực hiện công khai.
Sau đó, thái hậu liền đem tin tức với Tề lão phu nhân, Tề lão phu nhân với Bình thị.
Bình thị trầm mặc, ma ma bên Tư Nguyệt là nha hồi môn của bà , quan hệ chủ tớ nhiều năm thế , bà nhẫn tâm để đánh trượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-437.html.]
thể đánh trượng, hoàng thượng lên tiếng, cuối cùng Bình thị tự đem ma ma và đại nha bên Tư Nguyệt tới quan nha, dựa theo luật pháp, đánh trượng hai nô tài.
Sau đó Tề Tư Nguyệt mới chuyện , nàng tức giận ném bộ , trong đầu càng thêm oán hận.
Lúc còn tiếp tục tới Vương phủ chịu tội, liên tục hai ba ngày mà cửa vương phủ cũng , gác cổng vẫn thoái thác với lý do đó, cứ như năm ngày, Vương phủ mới cho nàng .
Xu Xu dùng xong bữa sáng mới Trân Châu , “Vương phi nương nương, Tề cô nương tới xin , cô nương gặp nàng ?” Thấy Xu Xu bộ dáng khó hiểu, Trân Châu : “Mấy ngày đây Tề cô nương cũng tới cửa, nhưng điện hạ phân phó cho , cho nên ước chừng bốn năm ngày Tề cô nương đến, mấy nô bộc luyên thuyên cũng đánh trượng, hôm nay lúc điện hạ lâm triều mới phân phó , nếu cô nương Tề gia đến thì để cho nàng xin Vương phi.”
Xu Xu hiểu rõ bên ngoài sẽ là ma ma và đại nha bên của Tề Tư Nguyệt đau lòng cho chủ tử nhà cho nên mới lung tung, nhưng thực tế trong lòng đều hiểu rõ nếu chủ tử phân phó thì bọn hạ nhân dám lung tung về Thục vương phi như . Còn thể truyền khắp cả kinh thành?
Xu Xu cũng hiểu ý của Thuận Hòa đế và điện hạ, rốt cuộc Tề Tư Nguyệt cũng định với Nhị hoàng tử , khả năng để nàng tù.
“Được , để cho nàng .” Xu Xu : “Đi xuống chuẩn chút nước điểm tâm đây.”
Trân Châu xác nhận, dẫn bọn nha xuống chuẩn và điểm tâm, ma ma dẫn Tề Tư Nguyệt Tễ Nguyệt Đường.
Tễ Nguyệt Đường là viện lớn nhất trong vương phủ, ban đầu bên trong cũng cây cối, chỉ núi giả quái thạch, khi Xu Xu tới đây thì đổi Tễ Nguyệt Đường, đem đủ loại hoa cỏ cây cối trong đình viện, nhiều hoa cỏ là trân phẩm mà bên ngoài , là nàng mang từ khuê phòng tới, còn mấy cây của sư phụ Chu Tử Ông bên , trong đình viện cũng Tễ Nguyệt Đường đủ loại, một nửa đình viện cũng còn chút trống trải, Xu Xu còn để cho một cái hồ cá nhỏ ở bên cạnh, còn cái chòi nghỉ mát nhỏ, ngày thường thể ở chòi nghỉ mát ngắm hoa cá.
Cả Tễ Nguyệt Đường vẻ sức sống bừng bừng, khác biệt lớn với khí lạnh lẽo lúc .