Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-01-29 07:55:24
Lượt xem: 9

Thường ngày hắn thuộc phái hành động, làm nhiều hơn nói, sau khi thành thân hắn nói chuyện cũng tương đối ít, bình thường lại càng không nói những lời này.

Xu Xu không nhịn được đỏ cả vành tai, trong lòng có chút ngọt ngào, nàng nghiêng người mặt đối diện với điện hạ, giơ cánh tay lên, mấy lớp tay áo rộng rãi dồn lại chỗ khuỷu tay, để lộ cánh tay vô cùng nhỏ nhắn trắng nõn như ngọc, nàng bám vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của điện hạ, hơi ngửa đầu hôn lên đôi môi mỏng của hắn, “Xu Xu cũng thích phu quân.”

Phó Liễm Chi nghe âm thanh tim Xu Xu đập trong lồng ngực, nhịp tim cũng nàng bình thường, vững vàng ổn định.

Thích gia đình, trước sau vẫn là giống với người nhà họ Tống.

Bởi vì thành thân chính là người một nhà nên mới thích.

Không giống hắn, ánh mắt Phó Liễm Chi bình tĩnh nhìn gương mặt Xu Xu.

Hình như tâm trạng của hắn có chút vấn đề.

Biết có lẽ Xu Xu gạt hắn chuyện gì đó, sau khi trở lại kinh thành, ngoài mặt hắn không để lộ, nhưng trong lòng vẫn luôn để ý tới.

Phó Liễm Chi vươn tay vuốt gò má mềm mại của Xu Xu, khẽ thở dài một tiếng, “Đi thôi, sương đêm hơi nặng rồi, trở về Tễ Nguyệt Đường nghỉ ngơi sớm.”

Xu Xu gật đầu, hai người trở lại Tễ Nguyệt Đường rửa mặt mặt xong, tất nhiên không thiếu được một phen giày vò của điện hạ, Xu Xu có chút không chịu nổi, nhưng nhớ tới những lời hắn nói, biết rõ nếu muốn tình cảm vợ chồng hai người tiếp tục lâu dài, thân mật giữa hai người cũng có thể phát triển tình cảm, nếu cứ từ chối sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.

Xu Xu nhớ tới những điều này liền nhịn ý định xin tha xuống, chẳng qua thật sự không thể chịu nổi, chỉ có thể ôm điện hạ thấp giọng khóc nức nở.

Đã hai ba ngày Xu Xu không ra ngoài, chỉ ở trong Vương phủ nghỉ ngơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-433.html.]

Mã thái y đã dẫn theo đám thái y và lang trung hồi kinh, thấy các thái y đến biên thành lần này đều khỏe mạnh bình an về kinh, cộng thêm việc Mã thái y tiến cung bẩm báo tỉ mỉ chuyện ở biên thành cho Thuận Hòa đế, ngoài ra còn có bức thư của Viên Nhạc tướng quân, mấy vị đại thần luôn miệng đòi tước phong hào của Thục vương vi đều im miệng lại.

Thuận Hòa đế cười lạnh một tiếng, “Mấy lão già mắt mờ hồ đồ các ngươi, xem ra không chỉ người đã già mà tâm địa còn không tốt, Thục vương phi lập được những công lao gì hẳn các ngươi cũng đã rõ, bây giờ còn gì để nói không? Các ngươi thân là trọng thần triều đình, nên biết rõ biên thành rất quan trọng với Đại Ngu, Thục vương phi bảo vệ biên thành, giữ được tính mạng của mười mấy vạn dân chúng và binh sĩ lại bị các ngươi vu oan như thế, còn khiến cho công thần bên ngoài tận tâm tận lực vì Đại Ngu trong tương lai thất vọng buồn bã cỡ nào, nhất định trẫm sẽ không dễ dàng tha thứ cho các ngươi!”

Thuận Hòa đế tước chức quan của mấy đại thần gây chuyện dữ dội nhất lúc trước ngay tại chỗ, cho dù bọn họ có quỳ xuống xin tha thứ cũng vô dụng.

Việc này phải thể hiện thái độ, không thể làm trái tim công thần bên ngoài rét lạnh, nếu không thì sau này còn ai chịu ra sức vì Đại Ngu?

Sau khi mấy đại thần bị cởi mũ quan kéo đi, trên triều hoàn toàn yên tĩnh, Thuận Hòa đế lãnh đạm nói: “Không chỉ như thế, trẫm còn có một chuyện, liên quan đến Tề quốc công.”

Trước kia Tề quốc công đi theo tiên đế lập được nhiều chiến công hiển hách, là công hầu duy nhất của Đại Ngu có đất phong và tư binh, mặc dù đất phong không lớn nhưng bất kể là ở đất phong hay kinh thành đều được người người kính trọng, trong kinh thành ông ta lại là chức tước số một số hai, không ai dám trêu chọc.

Lúc này bị Thuận Hòa đế chỉ đích danh, Tề quốc công tiến lên một bước, “Hồi bẩm bệ hạ, không biết là chuyện gì có liên quan đến thần?”

Thuận Hòa đế lạnh nhạt nói: “Lúc trước trong kinh thành bàn tán Thục vương phi thân là vương phi còn xuất đầu lộ diện, không ra thể thống gì, tổn hại uy nghiêm hoàng gia, còn nói cái gì Thục vương phi chưa có thai, mấy lời bừa bãi thế đó, trẫm tra ra được đều xuất phát từ phủ của Tề quốc công đấy.”

Tề quốc công có chút sửng sốt, “Bệ hạ có nhầm lẫn gì không ạ, sao thần có thể vu oan Thục vương phi?”

Cho dù mấy ngày nay trên triều đình ồn ào xôn xao chuyện muốn tước phong hào của Thục vương phi, ông ta lại không nhúng tay vào chút nào, tuy rằng ông ta coi trọng nhị hoàng tử hơn, cháu gái trong nhà cũng đã đính thân với Nhị hoàng tử, dù gì cũng xem như ở bên phía nhị hoàng tử, nếu Thục vương hưu Thục vương phi thật, tất nhiên là có lợi cho phái của Nhị hoàng tử, nhưng ông ta khinh thường việc dính vào chuyện này.

Nhưng hoàng thượng dám nói những lời đồn liên quan đến Thục vương phi lúc trước đều truyền đi từ phủ Tề quốc công, quả thật là vớ vẩn.

“Cả nhân chứng trẫm cũng đã tìm được, há có thể tùy tiện vu oan Tề quốc công.”

Tề quốc công cau mày, lập tức nói: “Kinh xin hoàng thượng cho thần hồi phủ điều tra, nếu thật sự là truyền đi từ phủ Tề quốc công, thần sẽ lập tức cho hoàng thượng một câu trả lời thỏa đáng.”

Loading...