Suối Tiên Trong Mơ - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-01-29 07:55:12
Lượt xem: 8
Kết quả Điện hạ vẫn không nghe nàng, trực tiếp lấp kín môi nàng.
Một đêm này, Xu Xu không biết mình ngủ thế nào nữa.
Sáng sớm hôm sau, Xu Xu mới cảm thấy Điện hạ không đúng lắm, ngày thường hắn còn có chút kiềm chế được, nhưng về kinh hai ngày nay, trên mặt hắn thì dịu dàng, nhưng lúc trên giường lại khiến nàng không thể kháng cự, đợi Điện hạ mặc quần áo xong, cúi người hôn môi Xu Xu, Xu Xu nắm lấy ống tay áo của hắn, nói: “Phu quân, có phải chàng không được vui hay không?”
Phó Liễm Chi bất đắc dĩ, hôn nhẹ môi của nàng, nói: “Không phải, chỉ là có một số việc, đợi buổi tối về phu quân sẽ nói với nàng được chứ?”
Hắn dịu dàng trả lời, Xu Xu cũng không tiện hỏi kỹ hắn: “Thiếp chờ phu quân trở về, buổi chiều thiếp đi Đức Thiện Đường thăm Phục sư phụ trước, buổi tối chúng ta cùng Chu sư phụ dùng bữa.”
“Hôm nay đừng ra ngoài.” Phó Liễm Chi ngồi bên cạnh giường, cầm tay Xu Xu, nói: “Bên ngoài vẫn đang đồn đại rất ầm ĩ, phụ hoàng đang phái người điều tra.”
Xu Xu biết chắc chắn còn ầm ĩ nữa, dù sao phe phái tranh giành sẽ không dễ dàng để cho nàng và Đại điện hạ ở lại kinh thành như vậy.
Trên thực tế, mức độ của những lời đồn bên ngoài còn xa và nghiêm trọng hơn cả những gì Xu Xu biết được.
Chuyện trước đó các đại thần phản đối Xu Xu và Đại điện hạ về kinh, không biết sao cũng bắt đầu lưu truyền trong dân chúng.
Đều nói Xu Xu và Đại điện hạ mang theo dịch bệnh từ biên thành về, kết quả hơi đau đầu nhức óc liền hoảng sợ, chạy đến dược đường chẩn bệnh, dù cho đại phu nói không phải nhiễm dịch bệnh họ cũng không tin.
Thực ra đa số mọi người đều tin tưởng Xu Xu và Đại điện hạ chữa khỏi dịch bệnh ở biên thành mới về kinh.
Nhưng ba người nói dữ, dần dần, tất nhiên số người e ngại sẽ tăng lên.
Xu Xu có thể đoán được bên ngoài đang ầm ĩ chuyện gì, thở dài nói: “Qua hai ngày nữa, nhóm người Mã thái y về kinh, lời đồn sẽ tự sụp đổ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/suoi-tien-trong-mo/chuong-432.html.]
Đương nhiên, Phó Liễm Chi cũng hiểu rõ, nhưng Xu Xu lập đại công, phụ hoàng không thể mặc kệ lời đồn tiếp tục kéo dài, ngay cả những lời đồn trước đây về Xu Xu cũng điều tra luôn.
Xu Xu nhìn thời gian không còn sớm, vội nói: “Phu quân mau đi lâm triều đi, hôm nay thiếp sẽ không đến Đức Thiện Đường, chờ hai ngày nữa bên ngoài không còn ầm ĩ nữa thiếp sẽ đi thăm sư phụ sau.”
Thục vương đi rồi, ban ngày Xu Xu cũng không ra khỏi nhà, chờ đến tối phu quân về, bọn hắn cùng nhau qua cùng dùng bữa tối với Chu Tử Ông.
Lúc hai người Xu Xu và Thục vương điện hạ từ chỗ Chu Tử Ông trở về Tễ Nguyệt Đường thì sắc trời cũng đã khuya, Thục vương còn uống với Chu Tử Ông hai chén rượu hoa đào, rượu không mạnh, do tuổi tác Chu Tử Ông lớn dần nên không uống được những loại rượu quá mạnh bán bên ngoài, vì vậy Xu Xu đã ủ riêng rượu hoa đào hương vị thanh đạm, mang theo hoa đào ngọt thanh, thích hợp để người già uống.
Thục vương uống mấy chén nhỏ, trên người đều là hương hoa đào và hơi rượu nhàn nhạt.
Trên đường trở về Tễ Nguyệt Đường chỉ có hai người là Xu Xu và Thục vương điện hạ, họ không dẫn theo nha hoàn và gã sai vặt.
Phó Liễm Chi nắm tay Xu Xu lẳng lặng bước trên con đường đá xanh, Xu Xu khẽ thủ thỉ: “Phu quân, có phải mấy ngày nay chàng buồn bực chuyện gì không? Hay vẫn là vì chuyện thiếp đến biên thành?”
Phó Liễm Chi dừng bước, ánh trắng dày đặc, dưới ánh trăng nhàn nhạt, hắn cúi đầu nhìn Xu Xu, thấy trong đôi mắt long lanh của nàng bị ánh trăng chiếu đến dập dìu mềm mại, hắn liền nương theo ánh trắng cúi xống hôn môi nàng, sau đó nắm tay Xu Xu đi vào một đình nghỉ mát bên canh, ôm Xu Xu ngồi xuống.
Cơ thể Xu Xu nhỏ bé mềm mại, gần như cả người đều vùi vào n.g.ự.c hắn.
Xu Xu không biết điện hạ muốn làm gì, chỉ vô cùng ngoan ngoãn để mặc hắn ôm.
Phó Liễm Chi nắm tay Xu Xu nhưng không nói gì.
Xu Xu có chút chần chờ, ôm cánh tay điện hạ lắc lắc, nũng nịu kêu: “Phu quân.”
“Ừm.” Phó Liễm Chi thấp giọng nặng nề đáp, bình thản nói: “Xu Xu đừng lo, quả thật ban đầu khi ta biết nàng đến biên thành thì hơi tức giận, nhưng sau đó phu quân tin nàng có thể trị hết ôn dịch, vì vậy dần dần yên tâm, sau khi trở về…” Giọng nói của hắn tạm dừng, rồi từ từ rơi vào tai Xu Xu, có chút khàn khàn trầm thấp, “Sau khi trở về chỉ là quá thích Bảo nhi nên có chút không kìm được.”