Xu Xu rửa mặt xong ăn chút gì đó về phòng ngủ, nàng ngủ say, lúc thức dậy trời về chiều, ánh trời chiều màu vàng nhạt từ cửa sổ tràn trong phòng.
Lúc ở biên thành, tinh thần nàng căng thẳng, dù giấc ngủ nhưng cũng dễ giật tỉnh dậy, giấc ngủ kéo dài đến tận bây giờ, lấy tinh thần, nàng cũng vội dậy, lười biếng dựa lên gối, áo tơ lụa mềm mại buộc lỏng lẻo, vạt áo chút lộn xộn, lộ nửa vai trắng nõn mịn màng.
Xu Xu tựa gối ngẩn một lúc, nàng đang định sai nha tiến , nàng rời giường, hôm nay là ngày đầu tiên về Vương phủ, chờ Điện hạ trở về, họ còn qua thăm sư phụ, báo một tiếng bình an cho sư phụ, đang gọi thì Xu Xu thấy tiếng cửa phòng đẩy , tiếng bước chân trầm , liền nha , lẽ điện hạ trở về.
Phó Liễm Chi mới từ trong cung về, bàn bạc việc công với Thuận Hòa đế hết cả buổi trưa, lúc mới trở về nhà, nha Xu Xu còn đang ngủ, qua tịnh phòng tắm rửa chải đầu, quần áo mặc nhà mới về phòng, vòng qua bình phong đến giường đẩy rèm giường bạt bộ , trong liền thấy dáng vẻ Xu Xu đang mờ mịt, lộ nửa vai ngọc, vẻ như nàng tỉnh ngủ, lấy tay che miệng ngáp, đó mềm giọng : “Phu quân, về, cũng rời giường quần áo, lát nữa chúng qua thăm sư phụ.”
“Không vội.” Giọng Phó Liễm Chi khàn đục, đôi mắt cũng tối tăm xuống, đến giường cúi xuống.
Xu Xu thấy Điện hạ đột nhiên cúi dùng môi phủ kín lên môi nàng.
Đã một thời gian hai gì, Xu Xu ngoan ngoãn đặt tay lên vai gáy , vươn lưỡi l.i.ế.m môi chút lạnh lẽo của , nuốt xuống, mút lưỡi nàng, nàng run lên, rời khỏi, nắm chặt eo cho động đậy, ép nhận hết bộ của .
Sau đó, ôm nàng đổi động tác, Xu Xu chẳng từ lúc nào, nàng run rẩy cúi đầu , thấy khuôn mặt tuấn mỹ của , lúc động tình đuôi mắt chút ửng đỏ.
Xu Xu liền nhớ đến đầu tiên thấy , biểu cảm của lạnh lùng đến mức chứa bất cứ kẻ nào.
“Bảo nhi đang nghĩ gì?” Phó Liễm Chi khàn khàn , tiếp theo cho Xu Xu bất cứ cơ hội nào để mất tập trung.
Xu Xu chút chịu nổi, dựa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-430.html.]
Cuối cùng đừng mất tập trung, ngay cả cơ hội nghỉ cũng , thậm chí qua bao lâu, tiếng lóc của nàng cũng sắp tiêu tan .
Nha thủ ở bên ngoài từ lúc trời chiều ngã về tây đến lúc màn đêm buông xuống, bầu trời xuất hiện đầy , trong phòng vẫn còn tiếng rên rỉ đứt quãng.
Ngay từ đầu, Xu Xu cho rằng hai chỉ mật một lúc, đợi đến tối thể qua cùng dùng bữa với sư phụ, nhưng căn bản điện hạ cho nàng cơ hội , trong trong ngoài ngoài nàng đều ăn sạch sẽ, thậm chí cuối cùng mê mệt .
Lúc Xu Xu mở mắt , chân trời gần sáng.
Trên nàng mỏi đau, lúc tỉnh mới phát hiện vẫn còn dựa lên điện hạ, chỉ sợ đêm hôm qua cũng như thế giấc ngủ.
Nàng nhịn sờ sờ hai má đang nóng lên, lẩm bẩm : “Điện hạ nên dậy .”
Xu Xu chỉ thấy điện hạ ừ, nàng ôm qua tịnh phòng rửa mặt chải đầu, đặt bàn ăn.
Cuối cùng ôm về giường, ngón tay Xu Xu cũng nhúc nhích một cái, nàng lấy chăn mền mềm mại đắp kín , điện hạ mặc triều bào, cài ngọc quan, sạch sẽ tuấn mỹ, đó qua cúi hôn lên mặt Xu Xu một cái, : “Nàng ngủ tiếp , lâm triều, buổi tối chúng qua cùng sư phụ dùng bữa tối.”
“Được.”
Xu Xu mới mở miệng phát hiện cổ họng khàn.
Chờ điện hạ rời khỏi, Xu Xu cũng dậy nổi, ngày hôm qua điện hạ thật sự đáng sợ, lúc nàng cầu xin tha, nào cũng đợi nàng mở miệng, nàng gì, liền nuốt hết bộ lời trong bụng, căn bản cho nàng cơ hội mở miệng cầu xin tha.