Phùng Bắc vương tự nhận dịch hạch chê , phương thuốc độc Tống Ngưng Quân cho, tìm đến vu y của Tiêu Thận quốc, kết hợp vu y, cổ và thuốc độc tạo nên trận dịch hạch , đó trực tiếp thả con chuột nhiễm bệnh trong thành Bình Cao, con chuột cắn , ôn dịch bắt đầu lan tràn, triệu chứng bên ngoài và bên trong cơ thể khác , bên trong còn cổ, đám thái y quân y của Đại Ngu hiểu cổ, căn bản thể nào chữa khỏi dịch bệnh .
Hắn vốn nên yên tâm, nhưng trong lòng sinh một cảm giác khác thường, cảm thấy sự việc đúng lắm.
Phùng Bắc vương đầu với một nam tử khôi ngô năm mươi tuổi bên cạnh: “Lý tướng quân, ông phái thành Bình Cao điều tra thêm .”
Lý Hạc Dương năm mươi tuổi, là tướng quân uy danh bên cạnh Phùng Bắc vương, Phùng Bắc vương , ông do dự mới đáp: “Vương, dịch hạch ngay cả vu y của Tiêu Thận quốc cũng chắc cách nào cứu trị, nếu sai điều tra, chỉ sợ vô ý thì sẽ liên lụy đến cả thành của chúng .”
Phùng Bắc vương nhàn nhạt : “Để cho thành cần khỏi thành, tìm cơ hội dùng bồ câu đưa tin là .”
Ý của cũng rõ ràng, nếu như dịch bệnh trong thành Bình Cao lan rộng, cách nào cứu trị thì tên lính thám thính tin tức cũng cần khỏi thành, chỉ dùng bồ câu đưa tin, chỉ loại gia cầm là sẽ nhiễm dịch hạch, cho nên bồ câu đưa tin về cũng sẽ mầm mống dịch bệnh xâm nhập thành Phong Long.
Lý Hạc Dương gật đầu : “Thần , sẽ phái điều tra .”
Lý Hạc Dương tìm một tên lính trinh thám quen thuộc với Đại Ngu, tên lính trinh thám cũng nhà trong thành Bình Cao, thậm chí còn cả công văn hộ tịch của thành Bình Cao, còn quan hệ bạn bè thiết với ít trong thành Bình Cao.
Dịch bệnh nhiễm một tháng , gã lính trinh thám tên là Lý Tráng, ngày thường cũng thường bên ngoài buôn bán kiếm tiền, thường xuyên ở nhà vài tháng, cho nên bạn bè ở quê nhà cũng quen với việc thường xuyên ở thành Bình Cao, lúc Lý Tráng rời khỏi thành Bình Cao, trong thành vẫn nhiễm dịch bệnh, cũng đều cho rằng ngoài ăn buôn bán, Lý Hạc Dương phái Lý Tráng trở về thành Bình Cao tìm hiểu tin tức nên Lý Tráng xách theo tay nải phong trần mệt mỏi trở về thành Bình Cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-425.html.]
Nhìn thấy cửa thành đóng chặt, với lên với các binh sĩ thủ tường thành: “Quân đại ca, giờ vẫn đóng cổng thành ?”
Hắn chỉ cưỡi một con ngựa, phong trần mệt mỏi, lưng đeo tay nải nặng trịch.
Binh lính thủ thành quen thuộc Lý Tráng, thấy thế quát to: “Có lộ dẫn và công văn hộ tịch ?”
Lý Tráng vội vàng : “Quân gia, chính là dân chúng trong thành, chỉ là thường xuyên ngoài ăn buôn bán, tất nhiên là công văn hộ tịch .”
Có mở cổng thành, bắt đầu soát , xem qua công văn hộ tịch của Lý Tráng, kiểm tra qua tay nải của , bên trong một ít bạc lẻ, qua trăm lượng, Lý Tráng lấy một ít bạc lẻ đưa cho binh lính, “Quân gia, trong thành phong tỏa ? Ta thể ? Ở bên ngoài rong ruổi suốt một tháng trời, thật sự quá mệt mỏi , về nhà ngủ một giấc.”
Binh lính nhận bạc lẻ Lý Tráng đưa qua, chỉ kiểm tra qua tay nải và công văn hộ tịch của , công văn hộ tịch là thật, liền vẫy vẫy tay : “Được , thôi.” Thấy Lý Tráng thành, binh lính thủ thành hừ giọng một câu: “Xem như vận khí của tiểu tử ngươi .” Không trải qua dịch bệnh , nếu thì sẽ lột da .
Lý Tráng thành, thấy cửa hiệu hai bên đường phố đều mở , dân chúng trong thành vui vẻ, hề thấy chút khí bệnh tật nào.
Trong lòng kinh ngạc, hiểu rốt cuộc như , vội vàng về nhà, xung quanh nhà cũng đều , khói bếp lượn lờ, đúng lúc nấu cơm, cửa viện nhà ai cũng đều mở rộng , một đàn bà đang rửa rau đầu viện, Lý Tráng đem hết đồ nhà, lấy một túi kẹo mạch nha , viện nhà hàng xóm : “Vương thẩm, còn đang nấu cơm ?”
Vương thẩm đầu, thấy Lý Tráng, vẫy vẫy nước tay, : “Đại Tráng, ngươi về , ăn thế nào?”
Lý Tráng : “Rất , buôn bán lời trăm lượng, đúng lúc đường về thấy bán kẹo mạch nha, nhớ đến Tiểu Nam tiểu tôn tử thẩm nên liền mua gói kẹo mạch nha về cho Tiểu Nam ăn.”