Xu Xu xoa xoa mái tóc khô vàng rối bù của , : “Vậy ngươi ở chỗ chờ, tỷ tỷ nấu cho ngươi ăn, một ngươi sợ nhé!”
“Không sợ.” Đứa bé mới tỉnh , lúc chuyện vẫn còn cố sức.
“Tốt lắm, ngươi ngoan ngoãn , tỷ tỷ nấu gì đó cho ngươi ăn.”
Xu Xu xong dậy, liền thấy bóng dáng cao lớn ngoài cửa, chính là Thục vương điện hạ, mặc áo bào màu đen, dáng cao ngất, ngay cửa Xu Xu, lúc Xu Xu dậy thấy , trong lòng bỗng nhiên luống cuống, vì hôm qua nàng đút cho nó uống một ít cam lộ nên đứa bé tỉnh sớm hơn những khác, hi vọng điện hạ đừng nghi ngờ gì.
Phó Liễm Chi chỉ liếc mắt đứa bé gầy trơ xương giường một cái đến bên cạnh Xu Xu : “Ta cùng nàng.”
Xu Xu thấy sắc mặt gì khác, cũng yên tâm chút, gật đầu : “Được, qua phòng bếp nấu cho đứa bé một bát mì là .”
Hai rời khỏi phòng thuốc, qua phòng bếp nhỏ, phòng bếp nhỏ ngay bên cạnh, bếp lò vẫn còn lửa, Xu Xu lấy cái nồi đất rửa ráy sạch sẽ đặt lên bếp lò đang cháy, bỏ nước sạch bên trong, chờ nước sôi lên mới bỏ mì sợi cắt , đứa bé tỉnh , ruột vẫn còn yếu, chỉ thể ăn mì chín nhừ, Xu Xu nấu mì thật nhừ, bên trong còn bỏ thêm trứng chần nước sôi, vài cọng rau xanh, nấu xong, nàng theo Thục vương điện hạ về phòng thuốc.
Xu Xu tự đỡ đứa bé dậy, đứa bé vẫn sức lực, Xu Xu đút từng muỗng một cho đứa bé.
Phó Liễm Chi bên cạnh bàn phía hai , Xu Xu nhẹ nhàng đút cho đứa bé, vẻ lạnh lùng mặt cũng nhu hòa nhiều.
Phó Liễm Chi cứ ở đó Xu Xu đút hết bát mì cho đứa bé .
Chờ Xu Xu dậy, cầm lấy bát trong tay Xu Xu, : “Nàng chăm sóc nó .”
Xu Xu nhẹ nhàng gật đầu, xoay tiếp tục chăm sóc đứa bé, Phó Liễm Chi bưng bát qua phòng bếp, thuận tay cầm bát đũa rửa sạch úp lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-423.html.]
Chờ lúc , Xu Xu đang nhẹ nhàng hát ru, dỗ đứa bé ngủ, hình như là một khúc sơn ca*, nhẹ nhàng, quấy rầy, dựa ở cửa chờ, hát xong bài, đứa bé ngủ say, Xu Xu cũng thở phào, xoay liền thấy Thục vương dựa ở cửa, nàng tít mắt dậy : “Phu quân, chúng cũng trở về nghỉ ngơi , đứa bé ăn no, lẽ sẽ ngủ thẳng đến ngày mai, để cho binh lính qua canh giữ cửa là .”
(*) ca hát dân gian, lưu hành ở khu vực miền Nam Trung Quốc.
Nàng cũng lo lắng nửa đêm đứa bé sẽ thức dậy.
Phó Liễm Chi ừ đáp , cùng Xu Xu rời khỏi viện, dặn binh sĩ ngoài cửa một tiếng, lúc mới trở về nghỉ ngơi.
Hai qua viện tử bên cạnh, đệm giường sửa sang sạch sẽ, còn chuẩn sẵn nước ấm, hai ngày một đêm Xu Xu nghỉ ngơi, nàng Phó Liễm Chi ôm qua tịnh phòng rửa mặt, kì cọ lau lưng thanh tú trắng trẻo cho nàng, Xu Xu mơ mơ màng màng : “Phu quân, hình như dịch hạch tình cờ, con trùng thích hợp lắm, cho đến bây giờ cũng từng gặp dịch hạch nào như , khả năng là do con tạo nên.”
Xu Xu cảm thấy nên chuyện cho điện hạ, để phòng với Phùng Bắc vương.
“Uhm, , Viên tướng quân kiểm chứng một chút, dịch hạch lẽ do Phùng Bắc vương gây .” Phó Liễm Chi vuốt tóc đen mềm mại như tơ của nàng phía , lộ cái gáy mảnh khảnh, ngón cái ngón trỏ nhẹ nhàng đặt gáy nàng, chỉ dùng lực nhẹ bắt đầu xoa bóp thư giãn gân cốt cho nàng, Xu Xu vất vả hai ngày nay, lúc gân cốt xoa bóp, liền cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng ưm lên một tiếng, giọng yêu kiều mềm mại trong nháy mắt khiến Phó Liễm Chi cứng đờ .
Xu Xu còn định chuyện với , nhưng xoa bóp gáy và lưng nàng quá dễ chịu, hơn nữa nàng cũng quá mệt mỏi, hai cánh tay mảnh khảnh mềm mại bám mép thùng tắm ngủ từ lúc nào.
Phó Liễm Chi thấy tiếng hít thở đều đều của Xu Xu, xoa bóp giúp nàng một lúc nữa, mới ôm lau khô, đặt lên giường.
Đã mấy ngày đụng Xu Xu, lúc ôm Xu Xu cũng khó tránh khỏi nổi lên ham , nhưng mấy ngày nay nàng mệt mỏi, chỉ cúi đầu hôn cô nương thơm mềm một chút cùng ngủ với nàng.
Xu Xu cảm thấy ngủ thoải mái, là giấc ngủ yên nhất kể từ khi nàng đến biên thành .
Từ cuối giờ dậu hôm qua ngủ đến tận giờ tỵ hôm nay, ngủ gần hơn bảy canh giờ, lúc thức dậy Thục vương , lẽ là qua phủ tướng quân.