Suối Tiên Trong Mơ - Chương 419
Cập nhật lúc: 2025-01-28 11:08:05
Lượt xem: 7
Xu Xu nói: “Các ngươi đều đứng lên đi, nếu có thể chữa khỏi cho đứa nhỏ này, thì các ngươi cũng có thể được cứu, hiện tại các ngươi ở đây cũng chỉ làm chậm trễ thời gian cứu mạng của mình, tất cả giải tán đi, trong viện thì về trong viện, nên về nhà thì hãy về nhà.” Giọng nói nàng dịu dàng vô cùng, tựa như có thể trấn an lòng người.
Những người dân này quả nhiên đều an tĩnh lại, cuối cùng chậm rãi đứng dậy, “Đại phu, xin lỗi, do chúng ta lỗ mãng, chúng ta sẽ giải tán.”
Xu Xu nhẹ nhàng gật đầu, thấy mọi người chậm rãi ra khỏi đình viện, lão phụ nhân rời đi cuối cùng, Xu Xu tiếp nhận hài tử trong lòng n.g.ự.c bà ấy, dịu dàng nói: “Hãy yên tâm, người về trước đi.”
Lão phụ nhân chảy nước mắt nói lời cảm tạ với Xu Xu.
Bọn người đã rời đi, vài binh lính nói xin lỗi, Xu Xu lắc đầu, “Không có việc gì, các ngươi cũng đi đi, không trách các ngươi.”
Binh lính rời đi, Xu Xu ôm hài tử trên người tràn đầy lở loét m.á.u mủ hôi thối kia vào dược phòng, hài tử hẳn rất khó chịu, dù không có ý thức, hôn mê nhưng khóe mắt cũng có vài giọt rơi ra.
Xu Xu nhìn mà trong lòng khó chịu, đặt hài tử ở trên giường trong dược phòng, sau đó mang một chậu nước tới, thêm cam lộ vào bên trong, chà lau chỗ hư thối trên người đứa nhỏ, lau sạch sẽ xong, lại nhỏ vài giọt cam lộ đút cho đứa nhỏ, hài tử theo bản năng nuốt hết cam lộ vào.
Nuốt cam lộ xuống, hài tử thấy thoải mái hơn rất nhiều, chậm rãi giãn chân mày ra.
Lo cho đứa trẻ xong, Xu Xu xách con chuột kia vào, con chuột còn ở trong thùng gỗ, lúc này đã khôi phục được một chút, dùng sức muốn bò ra khỏi thùng gỗ.
Xu Xu dùng gậy gỗ chọc chọc con chuột, phát hiện con chuột này có chút không bình thường, mắt của nó lại là màu đỏ rất đáng sợ khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Xu Xu lẩm bẩm nói: “Quả thực như thế.” Con chuột này rõ ràng không bình thường, quả nhiên là trùng ôn dịch được đặt vào trên các con vật như: rắn, côn trùng, chuột, kiến… để vào trong thành sao?
Chợt nghĩ ra cái gì đó, Xu Xu lập tức xoay người đến bên người hài tử kia, sau đó cởi quần áo trên người nó ra, Xu Xu cẩn thận tìm kiếm, nhìn thấy ở trên bàn chân đứa bé có một cái dấu vết rất nhạt, giống như bị thứ gì cắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-419.html.]
Xu Xu lập tức ra bên ngoài gọi binh lính tới, kêu bọn họ đi tìm Ngang Sinh ở cách vách, Ngang Sinh rất nhanh đã đến đây, “Tống đại phu, có chuyện gì sao?”
“Đúng , có chút phát hiện mới.” Xu Xu nói Ngang Sinh đi theo nàng vào trong, chỉ vào ấn ký trên chân hài tử, “Đứa nhỏ này trong đám người đầu tiên nhiễm ôn dịch, trên chân có ấn ký như bị thứ gì cắn, Lý đại ca, ngươi đi kiểm tra đám người bệnh ở vườn bên kia trước, xem trên người bọn họ có dấu vết bị cắn hay không, ngoài ra ta còn phát hiện…”
Nàng lại dẫn Ngang Sinh đến bên cạnh thùng gỗ có con chuột kia, “Chuột trong thành tựa hồ không giống bình thường, đôi mắt đỏ ngầu, chờ lát nữa ta phải mổ nó ra nhìn xem, nguyên nhân có lẽ xuất hiện ở trên người chúng nó.”
Ngang Sinh lập tức nghiêm mặt nói: “Đã biết, ta sẽ đi qua nhìn xem.”
Sau khi Ngang Sinh đi, Xu Xu cố định con chuột vào đáy thùng bằng một con d.a.o nhọn, sau đó mổ nó ra, lấy m.á.u của con chuột rồi nhỏ vào một lọ thuốc do nàng chuẩn bị trước. Nháy mắt mùi vị tanh tưởi nồng đậm tản ra giống như mùi trên người hài tử kia.
Xu Xu lại cẩn thận kiểm tra các cơ quan nội tạng của con chuột một lần nữa…
Chờ đến khi sắc trời tối xuống, Xu Xu vẫn còn bận rộn ở trong dược phòng, phía sau truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng nàng cũng không chú ý tới, bên tai truyền đến giọng nói của Thục vương, “ Nàng đã phát hiện được gì rồi sao?”
Xu Xu quay đầu lại, nhìn thấy Thục vương điện hạ, cuối cùng trong lòng nàng cũng thả lỏng xuống, gật đầu nói: “Ôn dịch rất có khả năng là từ chuột truyền tới, nếu có thể xác định, lần ôn dịch này là có thể rất mau được khống chế, chờ lát nữa Mã thái y cùng quân y đều sẽ lại đây cùng nhau nghiên cứu và thảo luận.”
Phó Liễm Chi cúi đầu nhìn Xu Xu, thấy nàng hoàn toàn khỏe mạnh , lúc này mới yên tâm.
Hắn nghe nói người dân xông vào dược phòng, mới gấp rút trở về.
Xu Xu không có việc gì, nhưng đôi môi lại khô khốc vô cùng, Phó Liễm Chi đến bên bàn rót ly nước ấm đưa lại cho nàng, “Nghỉ một lát uống chút nước đã.”
Hơn một canh giờ, Xu Xu đều nghiên cứu con chuột này, không uống một ngụm nước nào, hiện tại miệng rất khô, tiếp nhận ly nước điện hạ đưa qua, uống một hơi cạn sạch nước ấm bên trong.
Lúc này Ngang Sinh cũng mang theo nhóm người thái y với quân y tới đây.