Ôn dịch tràn lan dân chúng trong thành càng thêm khủng hoảng, dân còn tập trung tới phủ tướng quân phản đối, “Tướng quân, lang trung trong thành đều gọi trong vườn, cũng cho chúng thăm , tình huống bên trong như thế nào cũng , bao nhiêu c.h.ế.t cũng , Viên tướng quân nên cho chúng một lời giải thích thỏa đáng ?”
Viên Nhạc điều tra ngọn nguồn ôn dịch nhiều ngày nay cũng tra đến ứa lửa, thấy phủ tướng quân tụ tập nhiều chen chúc như , đầu ong ong, cố gắng bình tĩnh phủ tướng quân : “Hiện tại bên trong thành đều lan tràn ôn dịch, các ngươi cũng các lang trung chắc chắn cũng bận tâm đến nhóm bệnh nặng , chỉ chữa khỏi cho bọn họ, ôn dịch mới thể khống chế , trở về nhà , lang trung trong viện với các thái y từ kinh thành tới đang thật nỗ lực hỗ trợ cứu chữa cho bạn bè thích của các ngươi.”
Có dân : “Chúng trong viện thuốc khống chế bệnh ôn dịch, khi chúng dùng thì thể nhiễm ôn dịch ?”
Viên Nhạc cau mày : “Dược phối khó, tất cả thái y quân y mỗi ngày phối dược cũng chỉ tạm đủ cho bệnh trong viện dùng, nếu bao nhiêu dược dư, cũng sẽ phân phát xuống cho , bây giờ các ngươi đều về nhà , nên cái gì thì , đừng buồn lo vô cớ như , hiện tại tuy còn nhiễm ôn dịch, nhưng trường hợp tử vong nào, đây là hiện tượng .”
Người dân phía trầm mặc, cuối cùng Viên Nhạc hạ thấp giọng : “Chờ bao nhiêu dược dư, chắc chắn sẽ phát xuống cho các ngươi. Hiện tại quân y thái y lang trung đều ở trong viện cả ngày lẫn đêm nghĩ biện pháp cứu chữa ôn dịch , bên trong còn ít của các ngươi, các ngươi thể hỗ trợ thì thôi, còn thể ầm ĩ lên như . Hơn nữa các ngươi ầm ĩ như tác dụng gì?”
Kỳ thật cũng chỉ là lo lắng, ôn dịch tiếp tục tràn lan , khả năng triều đình sẽ quản bọn họ, sẽ niêm phong thành.
Có dân ồn ào lo lắng trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-415.html.]
Viên Nhạc lạnh lùng : “Đây là lời đồn nơi nào tới, chỉ bậy, bản tướng quân cho các ngươi, triều đình sẽ từ bỏ chúng , hoàng thượng cũng phái đại phu lợi hại tới trị liệu ôn dịch , dược thể trì hoãn ôn dịch đều là vị đại phu phối , chắc chắn nàng thể chữa khỏi ôn dịch , hiện tại những gì các ngươi cần là trở về nghỉ ngơi cho .” Thục vương với Thục vương phi đều ở biên thành, Hoàng Thượng thể phong thành, hơn nữa biên thành vị trí địa lý quan trọng, càng khả năng dễ dàng từ bỏ, những dân chỉ suy nghĩ vớ vẩn.
Viên Nhạc khuyên bảo vài câu, dân chúng mới dần dần tin tưởng giải tán.
Xu Xu bên , trong viện đưa tới mấy trăm bệnh ôn dịch, chắc chắn thể ở , lúc bên cạnh tòa nhà bỏ trống, Viên Nhạc phái binh lính dọn dẹp sạch sẽ tòa nhà, đó đem bệnh ở.
Kỳ thật Viên tướng quân cũng sầu não vô cùng, hiện tại ôn dịch lan tràn đến bên trong quân doanh, nếu Xu Xu cùng các thái y viện bên phối dược thừa cũng sẽ ưu tiên đưa đến bên trong quân doanh, thật biện pháp, binh lính trong quân doanh còn bảo vệ thành và những công việc khác, trăm ngàn thể để xảy chuyện .
Tới dọn viện Tống Ngọc Bách, quân doanh nhiều việc, gần đây đều bận rộn, mấy ngày nay thể trở về thăm Chiêu Chiêu.
Lúc mang theo binh lính dọn dẹp tòa nhà, đúng lúc gặp một cô nương xinh mặc bố y xách theo một xô nước lên bậc thang, Tống Ngọc Bách còn nghĩ cô nương chút quen mắt, tập trung , đây Tam ? Sắc mặt Tống Ngọc Bách đổi, bước nhanh về phía , đến mặt Xu Xu, kéo nàng , “Xu Xu, tại ở đây?”
Xu Xu ngẩng đầu, con ngươi kinh ngạc trợn to, “Đại ca, là .”
Nàng đầu , binh lính quanh đang quét tước tòa nhà, chắc là Đại ca dẫn tới đây hỗ trợ.