Suối Tiên Trong Mơ - Chương 413
Cập nhật lúc: 2025-01-27 20:28:39
Lượt xem: 8
Nhớ tới sự tình thành Bình Cao, Phùng Bắc vương nhướng mày hỏi tướng lãnh bên người, “Tình huống bên kia như thế nào?”
Một tướng lãnh mặt đầy râu quai nón nói: “Hiện tại Thành Bình Cao chỉ được vào không cho phép ra, thuộc hạ tìm hiểu được ôn dịch thành Bình Cao càng thêm nghiêm trọng, bên trong đã có không ít người nhiễm ôn dịch, hơn nữa ngay cả quân y cùng quân doanh cũng dần dần có người bắt đầu bị nhiễm, hoàng đế Đại Ngu phái thái y tới biên thành, bọn họ vừa đến, Thục vương cũng từ kinh thành đến đây.”
Phùng Bắc vương ngẩn ra, quay đầu lại hỏi, “Ngươi nói Thục vương cũng tới biên thành?”
Tướng lãnh lập tức nói: “Đúng là như thế, mật thám vừa mới đưa tin tức trở về, Thục vương mới vào thành không bao lâu.”
Phùng Bắc vương hơi nhíu mày, “Tại sao hắn lại đến biên thành? Hiện tại thành Bình Cao do Viên nhạc trấn thủ, hoàng đế Đại Ngu cũng không có khả năng để Thục vương tới biên thành đã bắt đầu lan tràn ôn dịch, đi tra mục đích Thục vương tới biên thành.” Hắn ta cùng Thục vương đã đánh qua mấy trận, biết được con người hắn tính tình lạnh nhạt, nữ nhân bên người cũng không có.
Tướng lãnh lập tức nói: “Thuộc hạ đã phái người đi dò xét.”
Thanh âm Phùng Bắc vương lãnh đạm xuống, “Sự tình lần này không thể lại bại lộ, thành Bình Cao nhất định phải bị phá huỷ, vị trí của nó quan trọng nhất, không tấn công thành Bình Cao được thì không có cách nào tiếp tục tấn công các thành trì khác của Đại Ngu.” Lần ôn dịch này hoàn toàn không đơn giản, là do hắn ta sai người làm. Vận khí của hắn ta cũng tốt, hơn một năm trước nhặt được một nữ tử từ dưới vực sâu, nàng ta giúp đỡ hắn ta rất nhiều, những phương thuốc độc và phương thuốc ngự thú của nàng ta đều có tác dụng rất tốt, Hắn ta để nàng ta bên Vu Y để chế phương thuốc độc kia rồi đưa vào thành Bình Cao.
“Vương gia xin yên tâm, nhất định có thể huỷ hoại thành Bình Cao, ngay cả quân y trong thành cũng đã nhiễm ôn dịch, thái y kinh thành tới sẽ càng không có biện pháp, lần ôn dịch này chắc chắn không người nào có thể giải.” Lần ôn dịch này là Vương gia phái người đi làm, chỉ cần chờ ôn dịch không khống chế được, hoàng đế Đại Ngu sẽ tự hạ lệnh phong tỏa thành, đến lúc đó năm vạn tướng sĩ trấn thủ biên thành với người dân bên trong thành tất cả sẽ bị vây c.h.ế.t ở bên trong.
Phùng Bắc vương không nói chuyện nữa, chỉ nhìn về phía biên thành Đại Ngu ở phương xa.
…
Xu Xu ra ngoài xem qua nguồn nước phụ cận, nguồn nước trong suốt, không có gì khác thường.
Vườn rau trong ruộng cũng không bất thường, nguyên liệu nấu ăn đều mới mẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-413.html.]
Theo như tình huống thông thường, ôn dịch thường do hoàn cảnh không sạch sẽ, ăn đồ ăn hư thối, hoặc là xung quanh có xác thối không kịp vùi lấp.
Nhưng ngay cả khi biên thành đang bị nhiễm bệnh dịch, Viên tướng quân cũng dặn dò trong thành nhất định phải sạch sẽ ngăn nắp, t.h.i t.h.ể phải đốt cháy ngay lập tức.
Như vậy ngọn nguồn ôn dịch, rốt cuộc là từ đâu tới?
Xu Xu ở bên ngoài tìm kiếm hai canh giờ, kiểm tra hết mọi nơi trong thành, vẫn không phát hiện ra tình huống dị thường gì.
Nàng còn muốn đi ngoài thành nhìn xem, nhưng hiện tại thành Bình Cao chỉ cho phép đi vào, nhưng không cho phép đi ra khỏi thành.
Xu Xu trở về trong viện, Ngang Sinh cũng đã trở về, nhìn thấy Xu Xu nhỏ giọng nói chuyện với nàng, “Tống đại phu, chúng ta không dám quấy rầy điện hạ nghỉ ngơi, ta đã tìm chỗ ở cho điện hạ, tuy nhiên có chút đơn giản, Viên tướng quân cũng biết điện hạ sẽ tới biên thành, còn nói có thể cho điện hạ đến trong phủ tướng quân nghỉ tạm.”
“Đa tạ Ngang sư ca, lát nữa ta sẽ nói với điện hạ.”
Ngang Sinh nhỏ giọng nói: “Ta đi trước giúp đỡ sư phụ.”
Chờ Ngang Sinh rời đi, Xu Xu lấy chén không lại rót chút nước, bỏ thêm chút cam lộ vào bên trong, cam lộ trực tiếp từ lòng bàn tay nàng nhỏ giọt vào trong chén, Xu Xu cầm chén đặt ở bên người Hỏa Diễm với A Lỵ, “Các ngươi cũng uống nhiều chút, ta sợ vi khuẩn gây bệnh ôn dịch cũng có ảnh hưởng với các ngươi.”
Hỏa Diễm cùng Tiểu Lị cọ cọ Xu Xu, lúc này mới bắt đầu uống nước.
Xu Xu xoa đầu chúng nó, xoay người vào gian phòng nhỏ bên trong dược phòng.
Nàng vừa mới đẩy cửa ra, Thục vương đã tỉnh lại, hắn đang nằm nghỉ ngơi trên chiếc giường nhỏ chỉ vừa đủ một người, gối lên cái gối mềm mại của nàng, sau khi nghe thấy âm thanh mở cửa, hắn nghiêng đầu nhìn về phía Xu Xu, ánh sáng lờ mờ, Xu Xu có chút thấy không rõ bộ dáng của hắn, nàng đi đến bên giường, cúi người lo lắng hỏi: “Phu quân tỉnh rồi sao?”
Phó Liễm Chi nhàn nhạt ừ một tiếng, từ trên giường ngồi dậy, kéo Xu Xu xuống giường muốn ôm nàng, Xu Xu lại nhẹ nhàng đẩy hắn ra, ngồi xuống bên cạnh hắn, “Eo chàng còn có vết thương, không thể đụng vào, mấy ngày nay cũng phải chú ý dưỡng vết thương cho tốt. Ngang sư ca nói đã dọn dẹp tiểu viện bên kia vườn, phu quân muốn ở bên kia vườn hay đến phủ tướng quân, Viên tướng quân cũng đã biết phu quân tới biên thành.”