Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-01-27 08:39:27
Lượt xem: 9

Xu Xu cũng lắc đầu thở dài nói: “Đúng là như thế, tiếp theo chúng ta nên tra rõ ràng nguyên nhân chứng bệnh này”

………………

Có người của Thái Y viện, thái y và các lang trung cùng giúp đỡ, vấn đề thiếu đại phu ở biên thành cũng đã được hóa giải.Nàng cũng không cần đích thân vừa khám bệnh vừa phối thuốc vừa cho người bệnh uống, nên cũng có thêm thời gian, vì thế mà hôm qua Xu Xu đã phối ra không ít thuốc, nàng kêu các thái y giúp đỡ bệnh nhân dùng thuốc này.

Sau đó nàng dự định đi ra ngoài quan sát một lần, nhưng các binh sĩ trông coi nơi này lại không cho phép, còn nói: “Viên tướng quân đã nói, khi ra vào nơi này, mặc kệ là bệnh nhân hay không đều phải ở lại, không cho phép bất cứ ai ra ngoài để tránh nguyên nhân lây lan bệnh dịch”.

Xu Xu vội la lên: “Nhưng các ngươi không cho chúng ta ra ngoài làm thế nào truy tìm nguyên nhân lây nhiễm ôn dịch?”

Hai tên binh sĩ nhìn mặt nhau ngơ ngác, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm cái gì, nhưng Viên tướng quân có lệnh, bọn hắn cũng không dám thả người ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, hai bên giằng co.

Bỗng nhiên, nơi xa truyền đến tiếng móng ngựa cộc cộc chạy tới.

Xu Xu nhìn lại phía cuối đường, nhìn thấy một con ngựa đang chạy tới phía bên này, bên người tựa hồ còn đi theo hai con dã thú hung mãnh, một con màu trắng, một con màu hoàng kim.

Xu Xu có chút ngơ ngẩn, đây không phải là Hỏa Diễm và A Lỵ sao? Vậy người cưỡi ngựa mà tới, hẳn là ——

Nàng nhìn thấy trên ngựa đen, một nam nhân dáng người cao lớn, dù là đang cưỡi ngựa, nhưng lưng của hắn đều là thẳng tắp, khuôn mặt tuấn mỹ.Chính là Thục vương điện hạ.

Xu Xu lẩm bẩm nói: “Vì sao phu quân lại tới đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-409.html.]

Rất nhanh, hắc mã từ xa chạy lại gần, một nam nhân tuấn tú nhảy xuống từ trên lưng ngựa, đi theo sau là hai con hung thú, bọn chúng cũng nhìn thấy Xu Xu, cả bọn nhanh chóng vây nàng lại, lập tức chồm tới lấy thân của bọn chúng cọ lấy tay Xu Xu.

Khóe môi của Xu Xu nở nụ cười ngọt ngào, ngồi xổm người xuống vuốt ve hai con hung thú hung mãnh đang xù lông, ôn nhu nói: “Các ngươi làm sao cũng tới rồi?”. Lúc nàng rời kinh thành, Hỏa Diễm đang đi theo điện hạ để diệt trừ phỉ tặc mà, lại nghĩ đến bây giờ biên thành đang có ôn dịch, mang theo A Lỵ cũng không làm gì, nên liền để nó ở lại kinh thành.

“Điện hạ, điện hạ không phải đi trừ phỉ tặc sao? Lúc này mới đi được mấy ngày, làm sao ngày lại tới biên thành?”

Xu Xu ngẩng đầu, nàng vẫn ngồi xổm trên mặt đất, ngẩng đầu liền thấy Thục vương đang đứng ở trên cao nhìn xuống nàng, ánh mắt của hắn thanh lãnh, khuôn mặt cũng có chút lạnh, mang theo ánh mắt tức giận khiến Xu Xu co rúm lại, chậm rãi đứng lên, giọng nàng mang theo vẻ hối lỗi nói: “Sao phu quân lại tới đây rồi?”

Binh sĩ trông coi cũng kinh ngạc nhìn nhau, sợ hãi bao trùm khắp nơi, không gian im bặt không tiếng động. Bỗng nhiên ai đó nhìn ai, vội vàng quỳ xuống hành lễ: “Bái kiến Thục vương điện hạ”. Bọn hắn thực sự không biết Tống đại phu là Vương phi nương nương, tuy không biết được nàng mang thân phận thê tử của Thục vương, nhưng bọn hắn lại nhận ra được điện hạ.

Thục vương thân phận cao quý vậy mà đến biên thành đang lan tràn ôn dịch, lúc này đi tới biên thành, đây là dự định cùng tất cả bách tính, binh sĩ biên thành cùng chiến đấu bệnh dịch sao?

Phó Liễm Chi nhìn sang Xu Xu đang co rúm sợ hãi, thấy vậy khiến lòng hắn mềm nhũn, ánh mắt bớt giận dữ đi, hắn đạm mạc nói: “Đi vào trước đi.”

Mã thái y và một đám thái y cùng các lang trung quỳ xuống duới chân Thục vương hành lễ, Thục vương khoát tay: “Miễn lễ”

Thục vương ra lệnh cho bọn binh sĩ thủ vệ: “Để cho bọn họ đi ra ngoài thăm dò đầu nguồn của ôn dịch đi.”

Chỉ cho phép người vào mà không cho người ra là điều không thể nào, mỗi ngày biên thành đều có rất nhiều bách tính ra vào mua bán nhộn nhịp. Lúc này ôn dịch hoành hành khắp nơi khiến bách tính đều tập trung ở trong thành, như vậy mỗi người đều có khả năng bị nhiễm ôn dịch, trừ phi phong tỏa toàn thành, nếu không vẻn vẹn phong bế Dược đường thôi cũng vô dụng.

Hai tên binh sĩ biết được thân phận của Tống đại phu nên không còn dám ngăn cản, Mã thái y cùng cả đám rời đi trước.

Chờ Mã thái y và bọn hắn rời đi, Phó Liễm Chi muốn bước vào bên trong vườn, Xu Xu giữ c.h.ặ.t t.a.y của hắn, nhỏ giọng nói: “Điện hạ, bên trong đều là bệnh nhân, chàng không thể vào bên trong, chàng đi phủ tướng quân nghỉ ngơi trước được không?”

“Ta không ngại”. Phó Liễm Chi quay người trở lại, tay hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Xu Xu, dẫn nàng đi vào trong.

Loading...