Suối Tiên Trong Mơ - Chương 408
Cập nhật lúc: 2025-01-27 08:39:20
Lượt xem: 10
Nếu nàng giống với Tống Ngưng Quân, chỉ dùng bình ngọc để ham hưởng lạc thú, chỉ sợ cam lộ trong bình ngọc cũng sẽ dần dần trở nên ít hơn khiến nàng không thể tùy ý sử dụng nữa.
Xu Xu suy nghĩ hồi lâu cũng đã thông suốt, nàng nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Nàng cầm cam lộ đọng trong tay đổ vào trong nước, sau đó chuyển đến lư đồng, bắt đầu nấu thuốc.
Đến ban đêm, Ngang Sinh kích động tới tìm Xu Xu: “Tống đại phu, Tống đại phu, thuốc này có tác dụng rồi. Trưa nay những bệnh nhân nhiễm ôn dịch đầu tiên được sử dụng thuốc đã cho thấy hiệu quả, mặc dù không có chuyển biến tốt đẹp, nhưng cũng không có tiếp tục chuyển biến xấu thêm nữa, có mấy người thậm chí đã dần có chút ý thức.” Trước đó, hắn và mấy quân y khác có thảo luận qua cùng với sư phụ, nhóm bệnh nhân này là nhóm đã bị nhiễm bệnh lâu nhất, cùng lắm thì cũng chỉ chịu đựng được qua buổi tối hôm nay, nhưng hiện tại bọn họ sau khi uống thuốc vào thì lại có chút tiến triển, cho thấy tình huống vẫn còn khống chế được.
Xu Xu thở phào, xem ra thuốc này vẫn có chút hiệu quả. Nàng biết được điều đó nhưng thật ra là tác dụng của cam lộ. Vấn đề mấu chốt vẫn là phải nhanh chóng tìm ra nguyên nhân và nguồn lây nhiễm ôn dịch, chỉ có tìm ra nguyên nhân và nguồn lây thì mới có thể dùng phương thuốc thích hợp chữa trị triệt để.
Ngang Sinh do dự rồi hạ giọng nói: “Tống đại phu, nếu ngài không ngại thì chúng ta cũng muốn giúp đỡ ngài phối dược được không?”. Hắn do dự vì biết mỗi đại phu đều có bí quyết phối dược riêng, đa số người đều không muốn truyền ra ngoài.
Xu Xu trầm ngâm suy nghĩ, nói khẽ: “Ngang sư ca, kỳ thật phối dược cùng nhau cũng được, nhưng thủ pháp phối dược của mỗi người đều không giống nhau, thuốc được phối ra cũng khác biệt, Ngang sư ca tuy cũng có thể cùng ta đi phối dược, nhưng hiệu quả của thuốc của mỗi người cũng sẽ không giống nhau đâu.”
Ngang Sinh bỗng cảm giác lời này có chút quen tai giống như…
Hình như là binh sĩ trong quân doanh tựa hồ cũng đã từng nói như thế. Trước kia trong quân doanh có nghe một đại phu họ Tống, hắn ta bảo hắn có một Tam muội muội rất lợi hại, phối thuốc cầm m.á.u cực kỳ có hiệu quả, Tham Hoàn do nàng ta chế ra thậm chí dù chỉ còn một hơi thở cũng có thể cứu được. Sư phụ hắn cũng từng hỏi qua cách phối, vậy mà Tống Tam cô nương kia cũng không ngần ngại cho ngay. Cuối cùng sư phụ hắn dùng phối phương ấy chế thuốc, nhưng thuốc chế ra lại dược hiệu chênh lệch rất nhiều……
Ngang Sinh đột nhiên kịp phản ứng, hai người này đều họ Tống ——Trước mắt hắn, vị này cũng họ Tống, chẳng lẽ Tống Tam cô nương?
Ngang Sinh ngại ngần nói:”Xin hỏi Tống đại phu có thân thích tại biên thành hay không?”
Xu Xu nói: “Đại ca Đại tẩu ta đều ở biên thành.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-408.html.]
“Tống đại phu là Tam muội muội của Tống Ngọc Bách?”
Xu Xu không có giấu diếm, gật gật đầu.
Ngang Sinh kinh hãi, đúng là Tống Tam cô nương, khó trách thuốc của nàng phối ra lại có thể tốt đến như vậy.
Tựa hồ sư phụ hắn năm đó cũng có cảm khái nói một câu “Thế gian này rất nhiều dược sư, nhưng mỗi người đều có phương pháp khác nhau, dược hiệu cũng khác nhau, duy chỉ có một người có thể phát huy hết tất cả tinh hoa của phối dược để thuốc có thể đạt tới dược hiệu cao nhất, có lẽ Tống Tam cô nương chính là người đó.”
Ban đầu Ngang Sinh cũng không có ý định giúp đỡ nàng phối dược, hắn lo lắng công sức phối thuốc ra sẽ bị Xu Xu đoạt lấy, nhưng khi biết nàng là Tống Tam cô nương, hắn vô cùng ngượng ngùng nói: “Vậy ta không quấy rầy Tống đại phu phối dược nữa, nếu ngài có gì cần hỗ trợ, Tống đại phu cứ nói.”
Có lẽ biên thành lần này bị ôn dịch, chỉ có thể tìm được vấn đề mấu chốt, sau đó phối hợp nhiều phương thuốc mới có thể chữa khỏi ôn dịch này.
Ngang Sinh ra ngoài kiểm tra bệnh nhân còn Xu Xu tiếp tục mải mê tìm cách phối dược.
Đến sáng ngày thứ hai, thái y kinh thành cùng các lang trung cũng đều chạy tới biên thành, sau đó trực tiếp tới bên này.
Các thái y kinh thành cùng lang trung lần này đến đều biết Xu Xu, Thái Y viện có Mã thái y phó viện, lúc trước tổ mẫu hắn bị trúng độc, Mã thái y cũng đi phủ Quốc Công tìm Xu Xu giúp đỡ chữa trị.
Mã thái y tự nhiên là nhận ra Xu Xu, nhìn thấy Xu Xu ở dược đường, hắn vội vàng hành lễ: “Vương phi nương nương.”
Xu Xu mềm giọng nói: “Ở nơi này, Mã thái y không cần đa lễ như vậy, chỉ coi ta là đại phu bình thường là được, Mã thái y đã tới, nơi này cũng thêm một người giúp đỡ, trước đó quân y đã có mấy người đều bị truyền nhiễm rồi, Mã thái y có thể nhìn giúp ta tích dịch từ trên người bệnh nhân, bên trong tựa như là có chút hoạt tính.”
Mã thái y vội vàng đi theo Xu Xu nhìn qua sổ ghi chép bệnh, Xu Xu cũng đã lấy được tích dịch từ trên người bệnh nhân, dùng dược thủy đặc thù để ngâm qua, bên trong lại có những điểm nhỏ màu đen đang di động.
Mã thái y kinh hãi mặt trắng bệch, nhịn không được nói: “Đây là thứ gì chứ? Ôn dịch cũng không thể tồn tại như thế này mà.”