Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-01-27 08:39:01
Lượt xem: 11

Xu Xu đã phối thuốc xong liền đưa cho Ngang Sinh, Ngang Sinh cẩn thận nhìn qua, có vẻ hoàn toàn hữu dụng đối với đại đa số ôn dịch, nhưng đối với ôn dịch lần này, liệu nó có thực sự hữu dụng hay không?“

Cái này sẽ hữu dụng sao?” Ngang Sinh hoang mang hỏi nàng.

Xu Xu trầm mặc, khẽ lắc đầu nói nhỏ: “Không biết, chỉ có thể thử mới biết được có hữu dụng hay không.”

Ngang Sinh cũng không nói thêm gì nữa, trong đầu hắn có hơi m.ô.n.g lung, đối với thuốc này không đặt niềm tin nhiều.

Xu Xu và Ngang Sinh đi đến chỗ ở của bệnh nhân, các bệnh nhân được khám qua đều có vết thương lở loét, bên trong tất cả các vết thương đều là mùi thịt thối bốc lên nồng nặc. Ngang Sinh dùng nước ấm hoà tan dược hoàn ra, sau đó gọi các quân y tới hỗ trợ, lấy nước thuốc đút cho các bệnh nhân. Có quân y không tin còn nói: “Ngang Sinh, thứ này chắc chắn sẽ không có tác dụng gì, thuốc mà thái y viện phối chế ra còn không thể làm dịu bệnh tình, tiểu cô nương này lại có thể làm được gì chứ, hơn nữa tính lan truyền của ôn dịch lần này rất nhanh chóng, chỉ cần có một quân y bị nhiễm, liền lây lan ra mấy người dân và quân sĩ ở bên ngoài. Nếu trong quân doanh còn không thể may mắn thoát khỏi, chúng ta giãy dụa để làm gì? Chúng ta đều là người học y, chúng ta cũng biết được lần ôn dịch này có bao nhiêu nguy hiểm, chỉ sợ hai ngày sau hoàng thượng sẽ lập tức triệt để phong lại biên thành, tất cả chúng ta cũng chỉ chờ c.h.ế.t thôi.”

Ngang Sinh không nói lời nào.

Xu Xu nhìn người quân y kia, vẻ ngoài cũng chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, nàng nhàn nhạt nói: “Thân là đại phu, nếu ai ai đều giống như ngươi, gặp bệnh khó chữa trị liền ngay lập tức từ bỏ sao? Nếu có ý nghĩ như vậy, ngươi không xứng là đại phu.”

Quân y kia bị cô nương còn trẻ như vậy chê trách, hắn thẹn quá hoá giận, giọng nói mang theo sự tức giận: “Ngươi là con cái nhà nào? Ở chỗ này cũng dám xông lên làm loạn? Chẳng lẽ bên trong kinh thành lại cho người đưa đến nữ lang trung ư? Hừ, ta nói, các nữ lang trung đều không nên tồn tại, toàn là một lũ chỉ biết nghe theo cảm tính, ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh hay không mà dám ở đây ngang ngược, có bản lĩnh thì giải quyết hết ôn dịch lần này đi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-407.html.]

“Nghiêm Quân Y! Ăn nói cho cẩn thận!” Ngang Sinh nhíu mày rồi quát lại, “Tống đại phu có thể vượt khó đến biên thành hỗ trợ chữa trị ôn dịch lần này đã là ngài ấy bao dung độ lượng, còn ngươi thì lòng dạ hẹp hòi còn dám lớn tiếng. Ngài ấy là người có thể để ngươi tùy ý nhục nhã sao? Nếu ngươi đã không muốn hỗ trợ, còn không mau cút ra ngoài đi.”

Nghiêm Quân Y hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi, Ngang Sinh thở dài, tự mình tiếp tục pha nước ấm, hòa tan dược hoàn ra, sau đó giúp đỡ các bệnh nhân uống vào.Xu Xu cũng đi theo hỗ trợ, những bệnh nhân này đã không còn biết cảm giác gì nữa, lúc uống thuốc cũng là miễn cưỡng uống vào, giày vò nửa canh giờ mới đút hết dược thủy cho những người trong phòng đầu tiên, còn lại chừng ba mươi bệnh nhân nữa.

Ngang Sinh khuyên nhỏ với Xu Xu: “Tống đại phu, mong ngài đừng nóng giận, trong đầu Nghiêm Quân Y không chịu nổi đả kích của ôn dịch này, chính người thân của hắn đều bị nhiễm ôn dịch, hôm nay lại có hai quân y bị nhiễm, nên lúc này mới bực tức không tỉnh táo mà nói lung tung.”

“Ta biết.” Xu Xu gật gật đầu, “Bệnh nhân bên này đều đã dùng thuốc xong, còn chút thuốc, cứ căn cứ theo mức độ nhiễm bệnh của bệnh nhân mà tiếp tục cho bệnh nhân dùng thuốc, ta tiếp tục về phòng thuốc nghiên cứu để phối dược.”

Ngang Sinh nhìn qua gương mặt nhỏ nhắn và ánh mắt vô cùng kiên định của Xu Xu, hắn có lời muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng không nói ra, chỉ nói: “Tống đại phu, ngài nên đi ăn trước một chút, trưa còn bận rộn nữa.”

Xu Xu gật đầu, nàng đi trước tới phòng bếp lấy tạm vài thứ rồi ăn, sau đó trở về phòng thuốc tiếp tục làm việc.

Bên trong dược đường chỉ có một mình nàng, Xu Xu muốn pha mấy giọt cam lộ với mấy giọt thuốc, nàng bâng quơ nghĩ đến, nếu có thể có bình ngọc ở đây thì sử dụng cam lộ liền tốt rồi, cho dù phương thuốc này có bị người khác nhìn xem cũng không sao. Trong lúc suy nghĩ, Xu Xu bỗng nhiên thấy trong đầu cảm giác hơi khác thường, nàng chậm rãi mở bàn tay trái, trong lòng bàn tay cũng không thấy bình ngọc xuất hiện nhưng lạ kì là lòng bàn tay lại có một vũng nước trong mát lạnh……

Xu Xu ngây người, nàng không ngờ tới bình ngọc còn có thể sử dụng kiểu thế này.

Chẳng lẽ là nàng và bình ngọc có liên kết linh thức với nhau? Kỳ thật lúc trước không phải do nàng chọn bình ngọc mà là bình ngọc cố ý chọn chủ nhân cho nó, nó cũng hi vọng tìm được người có thể dùng nó tới cứu tế càng nhiều người, nếu không vì sao lúc Tống Ngưng Quân cầm vào bình ngọc lộ, mỗi ngày chỉ có duy nhất một giọt ngưng lộ? Đây chính là bằng chứng tốt nhất cho giả thuyết của nàng.

Loading...