Suối Tiên Trong Mơ - Chương 403
Cập nhật lúc: 2025-01-26 22:52:17
Lượt xem: 7
Xu Xu nói xong lấy ra một lọ thuốc trong tay nải đưa cho Lương Chiêu Chiêu: “Tẩu tử, thuốc này tẩu cầm đi, nếu xung quanh có nghi ngờ ai bị nhiễm dịch bệnh thì lấy viên thuốc này hòa với nước uống là được.” Đây là viên thuốc lúc trước nàng và sư phụ thảo luận về các loại dịch bệnh đã làm ra, không ngờ lại có ngày cần đến.
Lương Chiêu Chiêu cầm lấy lọ thuốc, thấy Xu Xu rất kiên định, biết không ngăn được nàng, liền nói: “Muội đi đường cũng vất vả rồi, hay là rửa mặt chải đầu trước đã, sau đó ta sai Hồng Trà làm đồ ăn, Xu Xu ăn xong rồi hãy đi có được không?”
“Được, đa tạ tẩu tử.” Đúng là Xu Xu đã không tắm giặt thay quần áo mấy ngày rồi, điều kiện ở trạm dịch cũng không tốt, có đôi khi ngoài vùng hoang dã chỉ tùy tiện ăn chút lương khô.
Xu Xu tắm rửa chải đầu thay quần áo nhẹ nhàng sạch sẽ xong, Hồng Trà đã nấu xong bát mì thịt băm, phía trên còn có trứng chim chần vàng rực, hương vị thơm ngon, Xu Xu ăn xong liền bắt đầu đi.
Lương Chiêu Chiêu cũng nói nơi thu giữ người bệnh cho Xu Xu biết, là một viện bỏ hoang rất rộng.
Xu Xu tạm biệt xong, lập tức đi qua viện có người bệnh ở đó, hai tên ám vệ cũng đúng lúc chạy qua, Xu Xu hỏi: “Thái y trong kinh thành đã đến đây chưa?”
Ám vệ nói: “Bẩm Vương phi nương nương, thái y và vài vị lang trung trong kinh thành hoàng thượng phái đến vẫn chưa đến được đây, có lẽ là ngày mai mới đến nơi.” Đều là các vị tuổi đã cao, trên đường xóc nảy không chịu nổi nên đi cũng chậm hơn chút.
Xu Xu cưỡi ngựa qua viện, hai tên ám vệ cũng bắt kịp Xu Xu, Xu Xu chỉ có thể mặc kệ bọn hắn.
Sau khi đến viện sắp xếp người bệnh ở, còn có binh lính trấn giữ, nơi này đều chỉ được phép vào không cho phép ra, lần trước Xu Xu đến biên thành cũng không lộ mặt nhiều, cho nên đa số mọi người vẫn không biết nàng, Xu Xu chỉ nói với binh lính nàng là lang trung đến từ kinh thành, binh lính liền cho nàng đi vào, bên trong có chút cũ nát, nhưng viện rất rộng lớn, bố trí hai ba trăm người ở cũng không có vấn đề gì.
Bên trong này đều là người bệnh, còn có thêm nhóm quân y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-403.html.]
Số lượng người trong nhóm quân y không được xem là nhiều, chỉ có mười mấy người, gần như đều ở hết trong này, Xu Xu đi tìm quân doanh.
Đó là một thanh niên chỉ vừa hai mươi, lúc hắn nhìn thấy Xu Xu sợ run lên, sau đó khẽ nhíu mày: “Cô nương là lang trung từ kinh thành đến sao? Chỉ có một mình cô nương? Sao lại là một cô nương gia?” Hơn nữa cô nương này lại còn xinh đẹp như vậy, mặc dù mặc quần áo vải bình thường, trên đầu cũng không cài châu trâm trang sức gì nhưng sắc đẹp lại khiến người ta không cách nào bỏ qua được.
Xu Xu ấm giọng nói: “Sư ca này, xin cho hỏi Viện Sử quân y có ở đây không?”
Nghe Xu Xu hỏi, biểu cảm người thanh niên nặng nề hơn chút: “Sư phụ ta cũng nhiễm dịch bệnh rồi.” Vừa mới bị nhiễm hai ngày trước, hiện tại tất cả quân y viện đều chân tay luống cuống.
“Có thể đưa ta qua đó xem thế nào được không?”
Một lúc sau người thanh niên mới rầu rĩ nói: “Đi thôi.” Lại nhịn không được nghĩ thầm trong lòng, sao kinh thành lại phái một cô nương trẻ tuổi như vậy qua đây chứ? Có tác dụng gì, không phải lại uổng phí thêm một mạng người sao?
Người thanh niên dẫn Xu Xu đi vào trong một căn phòng, bên trong có không ít người bị nhiễm dịch bệnh nằm, trong căn nhà này đều là người mới vừa nhiễm dịch bệnh chưa đầy hai ngày nay, người thanh niên nói: “Trong căn nhà này đều là người bệnh vừa nhiễm dịch bệnh hai ngày trước, sư phụ ta chính là người nằm trên giường…” Giọng nói người thanh niên nhỏ dần, Xu Xu thấy một lão giả khoảng chừng năm mươi tuổi nằm trên giường, hai má lão giả đỏ bừng lên, đang mê man…
Xu Xu nhỏ giọng hỏi: “Xin hỏi có ghi chép lại tình hình bệnh không?”
Người thanh niên nói: “Có.” Cho dù hắn cảm thấy có thể y thuật của Xu Xu không được tốt lắm, nhưng nếu chấp nhận từ kinh thành ra biên cương giúp đỡ điều trị dịch bệnh thì cũng rất đáng quý, vào thời điểm này, đa số mọi người sẽ lựa chọn tránh đi.
Người thanh niên đi lấy ghi chép về người đầu tiên cho đến người bây giờ mới phát bệnh giao cho Xu Xu, nói: “Dịch bệnh đã được phát hiện từ mười hai ngày trước, nhóm đầu tiên nhiễm dịch bệnh đã c.h.ế.t rất nhiều người, chỉ còn lại vài người nhưng đều ở một phòng khác.” Trong viện, người bệnh được phân loại theo thời gian nhiễm dịch bệnh, chia thành rất nhiều phòng.
Xu Xu nhanh chóng lật xem ghi chép về tất cả các người bệnh nhiễm dịch bệnh, ban đầu người bệnh sẽ có biểu hiện sốt cao, liên tục hai ba ngày sau, người bệnh bắt đầu ho khan, xuất hiện triệu chứng đau lồng ngực, đến ngày thứ năm thứ sáu, sẽ bắt đầu đau đớn toàn thân, trong miệng thối rữa tanh tưởi, sau đó là tay chân, thân hình, dần dần bắt đầu phát ban màu đỏ lan ra, chảy mủ, tanh tưởi, không thuốc nào cứu được.