Đối với nữ nhi con chính thất , Tề mẫu đương nhiên nuông chiều nuôi lớn, thêm mấy năm nay lớn lên ở đất phong, ai dám ngỗ nghịch với nàng, đều là nịnh nọt, bao giờ nhục nhã như , cho dù rõ kinh thành cùng đất phong giống , hai con các nàng quen với cuộc sống như , liền chút tự cho là thanh cao, cảm thấy đều nên tiếp tục nịnh hót các nàng, huống chi Tề mẫu cảm thấy sớm muộn nữ nhi cũng trở thành Thái tử phi, thậm chí trở thành mẫu nghi một nước, trong thiên hạ ai sánh bằng, đương nhiên cam lòng Thục vương phi mất mặt như .
Hiện tại nữ nhi trong lòng vui, Tề mẫu liền ghé bên tai nữ nhi nhỏ giọng mấy câu.
Tề Tư Nguyệt do dự : “Mẫu , như sẽ điều tra chứ, dù lúc , hôn sự của và Nhị hoàng tử chút mấu chốt.”
Tề mẫu : “Sợ gì chứ, thanh danh của nàng vốn dĩ , huống chi mẫu cũng chuyện gì , cũng là lời thật, thanh danh của nàng một chút, cũng chỗ lợi đối với ngươi cùng Nhị hoàng tử.” Dù hoàng đế còn lập thái tử, định , nỗ lực một chút, các nàng cũng là lo lắng.
Tề Tư Nguyệt gật gật đầu, rúc trong n.g.ự.c Tề mẫu nũng, “Mẫu đối đãi với thật , đúng , mẫu …” Tề Tư Nguyệt dậy sờ sờ gương mặt, u oán : “Mẫu , đến kinh thành hợp khí hậu, mặt bắt đầu mọc mụn nhỏ bây giờ? Ban đầu chuẩn quan hệ cùng Thục vương phi, hỏi xin nàng một chút đào hoa nhưỡng, cái thể mỹ dung dưỡng nhan, mà nàng cự tuyệt, mẫu , việc bây giờ? Mấy tháng nữa liền thành thôn, nếu mặt càng thêm nghiêm trọng, sẽ nhạo báng c.h.ế.t ?”
Dung mạo của Tề Tư Nguyệt vốn dĩ tồi, nhưng đột nhiên tới kinh thành, hợp khí hậu, mặt bắt đầu mọc mụn nhỏ, lúc đầu đỏ lên, từ từ biến trắng, biến thành bọc mủ nhỏ, thể bài trừ mủ dịch màu trắng, thật sự chút ghê tởm, mấy ngày nay nàng vẫn luôn dùng son phấn dày che đậy, nhưng rửa son phấn mặt sẽ phát hiện càng thêm nghiêm trọng, nàng lo lắng, sợ hãi huỷ dung.
Tề mẫu vỗ vỗ lưng nữ nhi: “Tư Nguyệt đừng lo lắng, ngày mai chúng đến Đức Thiện Đường tìm Phục thần y, Thục vương phi là đồ của Phục thần y, nàng thể đào hoa nhưỡng cùng dược dưỡng sinh, Phục thần y cũng thể, chúng tìm Phục thần y là .”
Tề Tư Nguyệt gật gật đầu, đáy lòng vẫn nhịn chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-396.html.]
…………
Thời tiết nóng lên, mỗi ngày Xu Xu vẫn đến Đức Thiện Đường xem bệnh, mỗi ngày trở về đều ướt đẫm.
Đức Thiện Đường là nơi giúp bệnh nhân xem bệnh, đương nhiên thoải mái như trong Vương phủ, sẽ bày bồn băng, mỗi ngày Xu Xu trở về Vương phủ đều đến tịnh phòng rửa mặt , bọn nha cũng dùng khối băng lạnh dưa bưng cắt khối, Xu Xu rửa mặt xong, lụa sam sạch sẽ ăn hai khối dưa ướp lạnh, thời tiết nóng một ngày đều tiêu tán ít.
Phó Liễm Chi ngoài miệng , trong lòng đau lòng Xu Xu, thấy nàng cả ngày bận bịu đến gầy , buổi tối cũng sẽ lăn qua lăn nàng, chỉ ôm Xu Xu ngủ.
Trên tương đối rét lạnh, buổi tối Xu Xu cũng đặc biệt thích ghé trong n.g.ự.c ngủ.
Qua vài ngày, hạ trận mưa, thời tiết chút nóng, mấy ngày nay Xu Xu quả thực bận rộn, mùa hè năm nay đặc biệt nóng bức, ít bách tính trong kinh thành cảm nắng, đều là lao động, vì nuôi sống gia đình cũng là cách nào, cho nên mỗi ngày Đức Thiện Đường xem bệnh cho nhiều , Xu Xu nhiều ngày phối dược thời tiết nóng, là phương thuốc mà Xu Xu cùng Phục thần y nghiên cứu , mấy ngày nay Xu Xu bận rộn ở hậu viện Đức Thiện Đường dược .
Dược Đức Thiện Đường bán rẻ, cho nên về bách tính cảm nắng ít nhiều, đều vô cùng cảm kích Phục thần y cùng Xu Xu.Bách tính cảm nắng ít , Đức Thiện Đường cũng bận rộn như , Xu Xu cũng nhàn rỗi chút.
Ngày hôm đó bệnh nhân đến xem bệnh nhiều lắm, Xu Xu đang theo sư phụ nghiên cứu thảo luận phương thuốc cùng ca bệnh liên quan tới vấn đề ôn dịch, Phục thần y nhớ tới cái gì, trở về thư phòng của lấy sách thuốc.