Thật Trân Bảo Các cũng một phần là của Thôi thị. Bình thường của Trân Bảo Các hẳn mặt Xu Xu và Khang Bình mới đúng, nhưng vị tú nương đang tiếp đãi các nàng hình như là một gương mặt mới, lẽ là mới của Trân Bảo Các chăng.
Khang Bình hỏi: “Giá của chiếc hộp gương thế nào?”
Cô nương : “Năm ngàn lượng.”
Mọi đồ vật của Trân Bảo Các đều trân quý, nhưng giá cả của trang sức phần dễ thở hơn nhiều. Ví dụ như vòng tay bện tơ vàng thủ công cũng chỉ giá một trăm đến ba trăm lượng bạc.
Còn nếu là một ít đồ vật hiếm lạ, ví dụ như chiếc hộp gương , tất nhiên là lớn hơn vòng tay nhiêu, công nghệ chế tác cũng phức tạp hơn, cho nên giá cả của nó chắc chắn sẽ đắt.
Cái giá năm ngàn lượng bạc cũng trong dự đoán của Xu Xu và Khương Bình.
Là một vị quận chúa, Khang Bình tất nhiên thể lấy năm ngàn lượng bạc. Nàng chuẩn gọi gói nó , thì đúng lúc , đột nhiên phía lưng truyền đến giọng vui mừng của một vị cô nương: “Chiếc hộp gương quá, nó, giúp gói nó .”
Tú nương của Trân Bảo Các cảm thấy chút khó xử, nhưng nhanh nàng liền : “Tề cô nương, thật ngại quá, chiếc hộp gương đang hai vị khách nhân đang xem.”
Xu Xu và Khang Bình thấy giọng nhịn đầu , thấy phía bọn họ là một cô nương vóc dáng cao gầy. Nàng mặc một bộ trang phục hai màu chủ đạo là đỏ trắng, tay áo thêu hoa mẫu đơn viền vàng, đầu cài chiếc trâm khảm một viên hồng ngọc lớn, cổ tay cũng đeo một chiếc vòng ngọc bện tơ vàng đính hồng ngọc, qua vẻ phú quý bức . Đằng nàng còn nha theo, ắt hẳn gia thế cũng dạng tầm thường.
Cô gái gọi là Tề cô nương , Xu Xu và Khang Bình từng gặp qua bao giờ. Ít nhất hai ba năm gần đây trong các bữa tiệc cũng từng thấy vị cô nương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-383.html.]
Hơn nữa nàng là trang sức kiểu mới nhất của Trân Bảo Các, hơn nữa còn quen vị tú nương mới đến , chắc là dạo gần đây thường xuyên đến Trân Bảo Các mua đồ chăng.
Vị Tề cô nương chắc là mới trở kinh thành, nàng cũng Xu Xu và Khang Bình là ai, thấy trang phục các nàng cũng tạm . trong thành nhiều nhóm quý nữ thế gia như , so sánh với thì hai trông vẻ tầm thường. Không những thế bọn họ còn mang theo nha , xe ngựa đỗ ở bên ngoài trông cũng bình thường, chắc cũng là nhóm quý nữ thế gia nhỉ?
Tề cô nương ngước cằm lên, : “Ta trúng chiếc hộp gương , nó.”
Xu Xu và Khang Bình chút giống . Tính hai bọn họ vốn nổi danh trong kinh thành. Một là thiên kim của phủ Quốc Công nông phụ nuôi dưỡng từ thuở nhỏ, đó gả cho Thục vương Vương phi, một thì là đường của Thục vương. Thật cho đến bây giờ Xu Xu vẫn nhiều đem để tranh luận. Sau khi nàng trở thành Vương phi, vẫn tiếp tục xuất đầu lộ diện ở Đức Thiện Đường để xem bệnh. Đại khái nhiều cảm thấy Xu Xu chút quá phận, nhưng ai dám công khai trách cứ nàng, cũng càng ai dám khi dễ nàng. Thế nên bây giờ gặp cô nương chua ngoa như , hai nhịn bật .
Khang Bình nhẹ nhàng : “Chỉ sợ là , chúng thấy thứ .” Nếu đang vội chọn quà tân hôn cho Châu Châu, các nàng cần chiếc hộp gương cũng .
Tề cô nương khỏi nhíu mày: “Ta thích chiếc hộp gương , ngươi thể nhường cho ?”
Nàng cũng kinh thành là nơi thể tùy tiện bắt nạt khác.
Giọng của Khang Bình vẫn ôn nhu: “Chuyện thật sự , chúng định tặng chiếc hộp gương quà tân hôn cho khuê mật.”
“Các ngươi nên quá phận!” Vị Tề cô nương hiển nhiên chút tức giận, đầu sang với tú nương: “Gói giúp thứ . Dạo gần đây thường xuyên đến mua đồ của Trân Bảo Các, chắc ngươi cũng .”
Tú nương vô cùng khó xử : “Rất xin Tề cô nương, quy củ của Trân Bảo Các là chờ hai vị khách nhân quyết định mua nó . Nếu như các nàng mua, chiếc hộp gương mới thể bán cho ngài.”
Quy củ của trân các bảo luôn là như thế. Nếu như đồ vật mà khách nhân đằng đang chọn khách nhân đằng trúng, chỉ cần khách nhân đằng nhường, khách nhân đằng dù giá cao thế nào cũng sẽ bán.