Suối Tiên Trong Mơ - Chương 382
Cập nhật lúc: 2025-01-25 14:35:22
Lượt xem: 13
Sau khi dùng xong bữa tối, Phó Liễm Chi hình như cũng không có công vụ cần phải xử lý, hắn liền cùng Xu Xu ngồi ở trong thư phòng đọc sách. Hai người dựa vào giường lớn mềm mại, hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng từ phía sau. Cả người Xu Xu giống như đang ngồi vào trong lòng của hắn vậy, nhỏ nhắn lại đáng yêu.
Gần đây nàng hay xem quyển sách thuốc mà Ngỗi Cao Lan đưa cho nàng vào năm trước. Bên trong có rất nhiều ca bệnh đáng giá để nàng phải nghiền ngẫm nghiên cứu.
Qua giờ tuất, hai người mới trở về phòng nghỉ ngơi.…
Ngày kế, Khang Bình tới phủ tìm Xu Xu. Vẻ mặt của nàng ta vô cùng buồn bực: “Xu Xu, ta còn chưa chọn được quà tân hôn để tặng cho Châu Châu, làm sao bây giờ? Hôm nay có phải ngày hưu mộc của ngươi không? Nếu không phải thì đi dạo với ta đi!”
Mấy ngày nữa thôi Phương Châu Châu sẽ thành hôn với Viên Hào. Xu Xu đã chuẩn bị tốt quà tân hôn cho nàng ấy, nàng dự định trước ngày thành hôn một ngày sẽ đưa cho Phương Châu Châu.
Xu Xu cười nói: “Sao ngươi còn chưa chọn được quà nữa?”
Khang Bình phát sầu: “Bởi vì ta cảm thấy mấy trang sức bình thường không đủ dụng tâm.”
Trước kia lúc Xu Xu thành thân, Khang Bình tặng cho nàng một đôi ngọc tượng được điêu khắc từ phỉ thúy đỏ, nó khắc họa lại cảnh tượng Xu Xu và Thục vương đang mặc hỉ phục bái thiên địa.
Đôi ngọc tượng kia đến bây giờ vẫn còn đang được đặt trong phòng ngủ của Xu Xu và Thục vương.
Xu Xu gật đầu: “Được rồi, đợi ta vào trong phòng đổi một bộ trang phục khác rồi sẽ đi dạo cùng với ngươi. Chúng ta đi Trân Bảo Các nhìn thử một chút xem sao, nói không chừng sẽ có thứ khiến ngươi cảm thấy yêu thích.”
Khuôn mặt vốn đang héo rũ của Khang Bình ngay lập tức trở nên tươi tắn, nàng ta nở một nụ cười: “Xu Xu đi mau đi, ta ở đây chờ ngươi.”
Xu Xu vào trong phòng thay một bộ y phục có màu hoa hải đường, nàng búi tóc lên lộ ra mặt hoa da tuyết. Dù chỉ là cách ăn mặc vô cùng bình thường, thậm chí không hề bôi son trát phấn, nhưng vẫn xinh đẹp đến nỗi khiến người ta không thể rời mắt. Khanh Bình nhìn Xu Xu, đôi mắt lập tức sáng ta, nàng ta không khỏi kiêu ngạo nghĩ: Khuê mật của nàng thật sự rất xinh đẹp, Xu Xu đúng là cô nương có dung mạo đẹp nhất, tâm địa tốt nhất trên đời này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-382.html.]
Hai người ngồi chung trên một chiếc xe ngựa. Chiếc xe này có đỉnh bằng được sơn đen trông tương đối bình thường. Trong xe chỉ có hai tiểu cô nương, bọn họ cũng không mang theo nha hoàn, chỉ có hai tên phủ vệ.Dọc dường đi, Khang Bình nhỏ giọng nói chuyện với Xu Xu: “Mấy ngày nữa thôi là Châu Châu thành thân rồi, chắc chắn sẽ không được ra ngoài. Aizz, có chút đáng tiếc, ta còn định rủ Châu Châu ra ngoài đi dạo nữa chứ.”
Xu Xu nhẹ nhàng nói: “Chờ thành thân xong chúng ta có thể nhìn thấy nàng ấy mà. Hơn nữa Viên công tử cũng ở kinh thành, về sau ba người chúng ta chắc chắn sẽ được gặp mặt thường xuyên.”
Khang Bình nghĩ lại thấy cũng đúng, nàng ta nhịn không được nói: “Về sau ta tìm phu quân cũng phải tìm người nào ở trong kinh thành mới được.”
Xu Xu cười nói: “Anh Vương và Anh Vương Phi cũng không nỡ gả ngươi đi xa đâu.”
Bọn họ thậm chí còn muốn Khang Bình ở lại nhà thêm hai năm, đến bây giờ còn chưa chọn được vị hôn phu cho nàng ta. Có lẽ là do Anh Vương và Anh Vương Phi cảm thấy ai cũng không xứng với Khang Bình chăng?
Xe ngựa rất nhanh đã đi tới Trân Bảo Các. Hai người bước xuống xe, phủ vệ lập tức canh giữ ở bên ngoài.
Hai tiểu cô nương nắm tay nhau bước vào Trân Bảo Các.
Lầu một của Trân Bảo Các là các loại kỳ trân dị bảo, còn lầu hai thì lại là gác mái – là nơi cho các vị khách nhân nghỉ tạm.
Mặt tiền của Trân Bảo Các rất lớn, kỳ trân dị bảo bên trong cũng nhiều, nhưng thứ nhiều nhất chính là trang sức. Vậy nên nơi này trở thành nơi các quý nữ nghĩ đến đầu tiên khi có ý định muốn mua trang sức.
Hai người một người là quận chúa, một người là Vương phi, có loại trang sức nào mà bọn họ chưa từng thấy qua, Khang Bình đương nhiên là muốn chọn thứ tốt nhất cho Châu Châu.
Cuối cùng ánh mắt của hai người đều dừng ở chiếc hộp gương khảm ngọc được đặt ở trong tủ kính. Toàn bộ chiếc gương được bện bằng tơ vàng, xung quanh khảm thêm một ít đá quý.
Rất đặc biệt, chiếc hộp này không lớn lắm, thậm chí có thể nói là nhỏ, chỉ đặt được mấy bộ trang sức bên trong, nhưng nó lại vô cùng tinh xảo, khiến cho người ta không thể nào mà rời mắt được.
Hai người nhìn nhau, hiểu rõ đối phương cũng nhìn trúng chiếc hộp này. Ngay lập tức có một vị tú nương với diện mạo dịu dàng bước tới: “Chiếc hộp gương này là do các thợ thủ công có tay nghề cao của Trân Bảo Các mới chế tác ra vào hai ngày trước. Hai vị chắc cũng biết, đồ của Trân Bảo Các trước nay đều chỉ chế tác một phần duy nhất, cũng sẽ không có cái thứ hai xuất hiện. Chiếc hộp gương này cũng là như vậy.”