Xu Xu bỏ thêm nước sương ngọt cho báo xa-li ăn xong liền rời khỏi Nhĩ Tráo Phòng.
Trân Châu ở mái hiên chờ nàng, thấy nàng vội hỏi: “Cô nương, chứ, đến lúc dùng bữa sáng .”
“Được.” Xu Xu nhẹ , theo Trân Châu qua viện của mẫu ăn sáng.
Lúc dùng bữa sáng, Thôi Thị với Xu Xu: “Bảo Nhi, con thú nhỏ con đừng quá lo lắng, phụ con sẽ giải thích rõ ràng với Tào Quốc Công một tiếng, xem thể đưa nó về Phủ Tào Quốc Công .” Có một con thú dữ trong viện của nữ nhi bảo bối, trong lòng bà vẫn yên tâm chút nào.
“Mẫu , cần , đặt trong viện của con là .” Hiện tại Xu Xu sợ con thú nhỏ như , nó trở Phủ Tào Quốc Công cũng chỉ còn đường chết, chi bằng thử cứu sống nó.
Tống Ngưng Quân đột nhiên hỏi: “Muội , chắc là thu phục con mèo rừng nhỏ ? đây là mãnh thú, ngay cả Phủ Tào Quốc Công cũng thể nào thuần phục , chớ cậy mạnh, lỡ như thương, nhà đều đau lòng.”
Nàng tuyệt đối thể để Xu Xu giữ mèo rừng nhỏ, lúc ở Phủ Tào Quốc Công nàng phát hiện mèo rừng nhỏ nhốt trong lồng cực kỳ dịu ngoan đối với Xu Xu.
Nếu Xu Xu thể phục tùng mèo rừng nhỏ, nhà thậm chí cả tổ phụ sẽ càng thêm sủng ái nàng.
Xu Xu nhẹ , Tống Ngưng Quân cảm thấy hình như nụ của Xu Xu còn ý khác.
Xu Xu vẫn gì, chỉ đầu mềm giọng nũng với Thôi Thị: “Mẫu , con chỉ dưỡng thương cho nó khỏe hơn đưa nó về núi rừng, nơi chốn trở về của nó, nếu đưa về Phủ Tào Quốc Công, Lạc tiểu công tử thể thuần phục nó chắc chắn sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó, con chữa khỏi vết thương ở chân của nó, mẫu để con thử xem .”
Thôi Thị do dự, cuối cùng vẫn còn do dự.
“Mẫu , mẫu , để nữ nhi thử xem mà.” Xu Xu nũng.
Thôi Thị chịu nổi lời nhỏ nhẹ nũng nịu của nữ nhi liền : “Thôi , con đồng ý với mẫu , dù thế nào, vẫn cẩn thận là hơn nhé.”
Xu Xu : “Nữ nhi đồng ý với mẫu , chuyện đều sẽ cẩn thận.”
Ba con dùng xong bữa sáng, trưởng Tống Ngọc Cẩn đến Quốc Tử Giám, sang năm tham gia thi cử, hiện tại đều chăm chỉ học tập.
Sức khỏe Tống Ngọc Đình , cũng ngoài dùng bữa, đều ăn trong viện của .
Ăn sáng xong, Xu Xu thăm Tứ , cùng uống hai chén .
Trong nước nàng lén bỏ thêm sương ngọt .
Lúc dùng , Tống Ngọc Đình phụng phịu với Xu Xu: “Chuyện hôm qua , mèo rừng nhỏ là mãnh thú, dễ thuần phục, tỷ cẩn thận chút, đừng để nó cào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-38.html.]
“Tứ đang quan tâm tỷ đó ?” Xu Xu đến mức mặt mày cong cong.
Tống Ngọc Đình đỏ tai, reo lên: “Đệ sách, tỷ mau về viện của tỷ .”
Xu Xu trêu chọc nữa, nghiêm mặt : “Vậy Tứ nghỉ ngơi cho khỏe , ngoài mua vài thứ, Tứ cần gì để mua về cho?”
“Không , tỷ mau .”
Xu Xu tít mắt rời , đó dẫn theo Trân Châu và Linh Lung ngoài một chuyến, còn dẫn theo hai tên thị vệ, nàng mua một ít thảo dược về.
Linh Lung và Trân Châu đều là nha nhị đẳng, hiện tại bình thường ngoài Xu Xu đều dẫn theo các nàng , cũng để các nàng bên cạnh hầu hạ.
Xu Xu đến Dược đường mua ít thảo dược, ở bên ngoài quá lâu, mua xong về phủ ngay, ngờ trong phủ khách, là Thành Nghị Hầu Phu Nhân Tiết Thị hôm gặp ở Phủ Tào Quốc Công.
Tiết thị cũng là lo lắng cho Xu Xu, lúc mới đến phủ hỏi thăm.
Lúc Thôi Thị và Tiết thị đang ở trong phòng chuyện.
Nghe Xu Xu trở về, Thôi Thị sai nha mời Xu Xu qua, Xu Xu thấy Tiết thị, nhu thuận gọi dì Tiết.
Tim Tiết thị mềm nhũn, đáp một tiếng lôi kéo Xu Xu xuống: “Dì Tiết thấy con việc gì cũng an tâm .”
Tiết thị dứt lời, với Thôi Thị: “Thấy Xu Xu trở về cũng yên tâm chút, hầu phủ còn việc khác, về đây.”
Thôi Thị và bà là khuê hữu quan hệ , tình nghĩa thâm sâu, kiểu khách sáo giả tạo, cũng giữ bà dùng bữa trưa trong phủ, đích tiễn ngoài.
Xu Xu cũng về viện .
Nửa khắc , Thôi Thị qua viện của Xu Xu, thấy Xu Xu đang bận rộn trong thư phòng, một phòng các vị thuốc đông y.
Xu Xu đang giã giã thuốc gì đó.
Thôi Thị qua , hỏi: “Bảo Nhi đang gì ?”
Xu Xu dừng động tác trong tay, cầm lấy khăn vải lau lau tay, : “Mẫu , buổi sáng con mua ít thảo dược về, dùng để Kim Sang Dược (thuốc dùng để trị vết thương do đao kiếm).”