Buổi trưa ăn cơm, buổi chiều thêm thời gian dùng xem kịch chuyện phiếm, đợi đến buổi tối còn ở trong cung ăn cơm tất niên, Phó Liễm Chi bên cạnh Xu Xu, bên cạnh Xu Xu là Nhị hoàng tử Phó Lệ Nguyên và Vệ trắc phi, lúc dùng bữa tối, ngoại trừ Thuận Hòa đế và mấy vị hoàng tử, còn chính là thái hậu và tứ phi cùng Triệu quý phi, tính đều là một nhà.
Hôm nay Xu Xu mặc áo trong màu hoa hải đường thêu hoa mai, bên ngoài khoác áo choàng lông cừu bạc, khuôn mặt trắng nõn như đậu hũ cho nhịn mà nàng, mấy công chúa hoàng tử còn nhỏ tuổi của Thuận Hòa đế đều Xu Xu nàng trắng đến chói mắt, huống chi dung mạo của nàng thật sự thiên tiên.Không chỉ như thế, Phó Lệ Nguyên nhịn mà đảo mắt qua Xu Xu mấy , nhận lầm , hình như khi thành dung mạo của Xu Xu càng trở nên mị hoặc, ban đầu Xu Xu đoan chính thanh nhã một hai, hiện tại tỏa một tia mỹ lệ.
Lúc , thừa dịp say rượu nhục nàng, cái mùi hương nhẹ tự nhiên thoảng qua khi đến gần, mùi son phấn của nữ tử, mà là một loại hương tươi mát khác, chút giống cỏ cây, thanh thuần cho thể quên .
Mấy ngày nay, thường xuyên nhớ tới chuyện ngày , còn nghĩ nếu ngày kiên trì động chạm Xu Xu, Xu Xu sẽ bất đắc dĩ gả cho .
Xu Xu cần thể cưới Đại hoàng , cũng ai thể, đáng tiếc là chuyện , ngày Vệ Sở Tuyền kiên định ngăn , vì nên càng chán ghét Vệ Sở Tuyền.
Xu Xu cũng cảm giác ánh mắt nàng, nàng chỉ lãnh đạm.
Cứ như dùng xong bữa tối, Thuận Hòa đế cũng lớn tuổi, cũng lâu nên để cho mấy tiểu hoàng tử công chúa tự chơi.
Người còn cũng tan, Xu Xu và Phó Liễm Chi cũng lên xe ngựa trở về Vương phủ.
Trên đường còn tuyết đọng nên xe ngựa chậm, tiếng kẽo kẹt vang lên trong tuyết.
Phó Liễm Chi cũng uống ít, tựa gối mềm xe ngựa nhắm mắt nghỉ tạm, Xu Xu nhỏ giọng : “Phu quân, chút khó chịu ? Chờ hồi phủ nấu canh giải rượu cho .” Hơn nữa nay ngày mai mùng một, còn tham gia cung yến, ngày mai hoàng cung mở tiệc chiêu đãi đại thần và nhóm mệnh phụ trong triều, mùng một hàng năm đều sẽ cử hành cung yến.
Ngày mai còn cung, như khẳng định sẽ thoải mái, như đến lúc trở về nấu chút canh giải rượu cho .
Phó Liễm Chi chậm rãi mở mắt, đôi mắt chút đỏ do tác dụng của rượu, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, Xu Xu nháy mắt mấy cái, đột nhiên ôm tay qua eo kéo tới gần, đó cúi đầu hôn lên môi nàng.
Hắn một tay ôm lưng nàng, tay khác thì siết chặt cằm của nàng, sức hôn nàng.Xu Xu nhu thuận ôm lấy , chậm rãi đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-379.html.]
Hắn mở to mắt, trong mắt dục vọng cuồng, nhưng đang ở xe ngựa, cái gì hết, chỉ hôn nàng.
Tới Vương phủ, Xu Xu hôn đến đầu óc choáng váng, môi cũng đỏ hồng.
Thân Xu Xu chút như nhũn Phó Liễm Chi ôm xuống xe ngựa, vì nha và nô tài ở đằng , Xu Xu dùng sức cự tuyệt, sợ ôm Tễ Nguyệt Đường.
Trở Tễ Nguyệt Đường, Xu Xu để nghỉ ngơi một lát, nàng tới phòng bếp nấu canh giải rượu, lúc phòng Thục vương rửa mặt chải đầu, y phục thường ngày ở ghế thái sư sách, tư thế của vô cùng đoan chính, ánh mắt cũng thanh tỉnh hơn nhiều, nhưng Xu Xu vẫn bưng canh giải rượu qua, “Phu quân, uống canh .”
Phó Liễm Chi ngoan ngoãn nhận bát canh uống một cạn sạch, Trân Châu Xu Xu cầm bát lui ngoài.
Phó Liễm Chi kéo Xu Xu , giọng khàn khàn: “Bọn nha đun nước nóng , tắm .”
Dứt lời, liền ôm lấy Xu Xu tới tịnh phòng……Không bao lâu , tịnh phòng truyền đến tiếng nho nhỏ của Xu Xu, “Phu quân, ngô…..”
Cuối cùng đại khái là bởi vì ngày mai còn cung tham gia cung yến, Phó Liễm Chi cũng ngoan ngoãn, ngay tại tịnh phòng giày vò nàng một .
dù chỉ là một , Phó Liễm Chi cũng giày vò nàng khá lâu, đến cuối cùng Xu Xu nhịn nhỏ giọng nức nở.
Cuối cùng là Phó Liễm Chi giúp nàng tẩy sạch bọc chăn lông ôm trở về phòng.
Canh giờ cũng còn sớm, thể đến muộn buổi cung yến, Xu Xu cũng chút mệt nên liền ghé trong lòng ngủ nhanh.
Ngày hôm , hai dậy sớm, hôm nay Xu Xu mặc chút đoan chính, mặc quan phục mệnh phụ, nhưng vì thời tiết lạnh nên chắc chắn mặc áo choàng, Phó Liễm Chi cũng mặc áo choàng dày.
Hai cung tham gia cung yến, phủ Định Quốc Công đều mời tới bữa tiệc, mẫu cũng ở đây nhưng mà họ cách Xu Xu xa.
Cung yến qua , buổi chiều giờ Thân, Xu Xu cùng Thục vương trở về Vương phủ, ngày mai mùng hai, mùng hai về nhà đẻ.