Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 370

Cập nhật lúc: 2025-01-25 00:31:55
Lượt xem: 19

“Không hiểu lắm, chắc là ra khỏi thành đi bộ? Chắc là giống như hổ trắng của Thục vương.”

Báo xa-li không hề quan tâm những người đang nghị luận về nó, nó đi bộ đến cửa thành, binh sĩ thủ thành cũng không ngăn cản, đều biết nó là mãnh thú mà Vương phi nương nương đã thuần phục rồi.

Xu Xu không hề quan tâm báo xa-li đi đâu, cho dù nàng biết, trước mắt cũng chưa có ai có thể làm báo xa-li bị tổn thương.

Khoảng giờ Thân, báo xa-li trở về thành, kéo theo một con lợn rừng đã chết, nhưng làm cho dân chúng Bình Cao thành kinh ngạc.

“Con mèo lớn này lại còn biết dẫn con mồi mang về?”

“Không biết, cuối cùng thì ai đã thuần phục nó? Cũng quá thông minh rồi.”

Nói xong dân chúng bắt đầu nghị luận xem ai đã thuần phục báo xa-li, săn được con heo rừng lớn như thế trở về, sợ là có lộc ăn rồi.

Báo xa-li kéo theo con lợn rừng về trong nhà, Xu Xu cũng sợ hết hồn: “Sao lại kéo theo con mồi lớn như thế mang về? Tiểu Lỵ ăn chưa?”

Báo xa-li kéo con lợn rừng đã c.h.ế.t đến bên cạnh Xu Xu, cọ cọ lên tay nàng, Xu Xu liền hiểu được nó đã ăn rồi, đây là cố ý mang về cho nàng.

Điều kiện ở biên thành gian khổ, thường ngày cũng khó ăn được thịt.

Xu Xu nhìn Phó Liễm Chi: “Phu quân, con lợn rừng này, chúng ta cắt chút thịt đi, còn thừa cũng ăn không hết, đưa sang bên quân doanh.”

Hiển nhiên Phó Liễm Chi cũng không có ý kiến, đối với việc xử lý con lợn rừng này, Xu Xu gặp phải khó khăn, nàng và điện hạ chắc chắn đều sẽ không g.i.ế.c heo, sau cùng tìm một đồ tể trong thành đến giúp, dùng mười cân thịt làm thù lao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-370.html.]

Trọng lượng của con lợn rừng này cũng không nhỏ, Xu Xu để lại hai mươi cân, còn thừa tính toán đợi ngày mai mang qua quân doanh.

Lúc buổi tối, Xu Xu dùng rau cải trắng hầm với thịt lợn rừng, bỏ thêm cam lộ, kích thích toàn bộ hương vị của hai loại nguyên liệu nấu ăn này, thịt lợn rừng chọn phần ngũ hoa, nạc mỡ thích hợp, ninh hầm cùng với rau cải trắng, rau cải trắng hấp thu nước của thịt lợn, vào miệng là tan, mềm yếu tươi mới.

Tống Ngọc Bách đã có thể ăn được đồ ăn bình thường, huống chi còn là dùng cam lộ để nấu.

Buổi tối, hắn liền ăn thịt heo hầm rau cải trắng do Xu Xu làm, ước chừng ăn được hai chén cơm lớn, Thục vương cũng ăn không ít, Tống Ngọc Bách không tiện cử động, dựa vào trên giường dùng cơm chiều, Xu Xu và điện hạ ngồi trước một hộp thức ăn, thật ra hai người đều đã trải qua hoàn cảnh dùng bữa như vậy, lúc Xu Xu còn đang ở nông thôn, có thể nói là thảm hơn thế này, bình thường chỉ có thể ôm cái chén nhỏ ngồi ở trong góc ăn, còn lúc trước Thục vương hành quân đánh giặc, thường xuyên no một bữa đói một bữa, cho nên hiện giờ như thế này đối với hắn mà nói đã là tốt rồi.

Thêm nữa đồ ăn là do cô nương mà hắn yêu thương làm ra, ngược lại hắn cảm thấy đây là một trải nghiệm hiếm có.

Mà đồ ăn Xu Xu làm thực sự rất ngon, nếu như nói hương vị đồ ăn trong cung tinh xảo, như thế thì đồ ăn mà Xu Xu làm chính là quyến rũ lòng người.

Món ăn gia đình bình thường, hắn cũng ăn hai bát lớn, sau cùng mang chén đũa vào bếp giúp đỡ Xu Xu rửa.

Cứ như thế, hai người ở lại biên thành năm sáu ngày, mỗi ngày báo xa-li đều ra khỏi thành, mỗi lần trở về đều mang về một con mồi.

Ăn không hết đều mang cho mọi người trong quân doanh, trong quân doanh khó có khi được bữa thịt đầy đủ, tuy không phải ai cũng có khả năng lấy được một miếng, nhưng có thể dính chút vị mặn cũng coi như không tồi.

Xu Xu làm thức ăn cho Đại ca và điện hạ suốt bốn năm ngày, Tống Ngọc Bách nằm trên giường mấy ngày nay, đều được Xu Xu cho ăn, thương thế của hắn cũng tốt hơn.

Lúc này Xu Xu và Thục vương mới rời khỏi biên thành, Xu Xu vốn nghĩ rằng lại thúc roi ngựa hai ngày là có thể trở lại kinh thành, Phó Liễm Chi không đáp lại, lấy một chiếc xe ngựa, đặt mua chút quần áo để hai người có thể tắm rửa trên đường, rồi mang theo báo xa-li khởi hành hồi kinh.

Xe người chậm hơn rất nhiều so với kỵ mã, huống chi đến tối còn phải tìm thành trấn gần đó để nghỉ tạm.

Nếu gặp chỗ nào mà Xu Xu thích, Phó Liễm Chi sẽ dừng lại một ngày.

Loading...