Suối Tiên Trong Mơ - Chương 369
Cập nhật lúc: 2025-01-25 00:31:43
Lượt xem: 22
“Chắc là đã lâu rồi nên muốn khởi hành hồi kinh.” Xu Xu nhẹ giọng nói.
Đại ca đã bình an vô sự, nàng và điện hạ cũng nên hồi kinh, mà điện hạ còn có thể tới đây cùng nàng một chuyến, chỉ sợ trong kinh thành đã trì hoãn không ít chuyện.
Tống Ngọc Bách dựa vào trên gối gật gật đầu: “Sớm trở về đi.” Hắn nói xong nhớ tới kiều thê ở xa tận kinh thành, vẻ mặt cô đơn hơn rất nhiều.
Xu Xu đang muốn nói chút chuyện về tẩu tử và cháu gái tiểu Cẩm với Đại ca, bên ngoài vang lên tiếng nói dịu dàng của cô nương:
“Tống đại ca, thuốc đã được rồi, ta mang vào cho huynh nhé.”
Tống Ngọc Bách nhíu mày: “Vào đi.”
Xu Xu quay đầu, thấy vị cô nương thanh tú vừa gặp trong viện kia bưng chén thuốc tiến vào, thấy Xu Xu đang nhìn nàng, không nhịn đỏ mặt, nhưng vẫn gật đầu với Xu Xu.
Cô nương thanh tú bưng chén thuốc đi tới đầu giường Tống Ngọc Bách, Tống Ngọc Bách nhận lấy chén thuốc nói: “Đường cô nương, ngày mai không cần ngươi tới chăm sóc nữa, trong quân doanh có huynh đệ giúp ta sắc thuốc vào sáng sớm mỗi ngày, ngươi là một tiểu cô nương thanh bạch, đến nơi này của ta cũng không thích hợp.”
Sắc mặt Đường cô nương trắng ra, đứng tại chỗ chân tay luống cuống: “Ta, ta chỉ là bởi vì trước đây Tống đại ca đã cứu xá đệ, thật sự không có gì báo đáp, hiện giờ Tống đại ca lại bị thương, nghĩ muốn tới giúp Tống đại ca.”
Nàng nói xong đều đã khóc rồi.
Tống Ngọc Bách càng nhíu mày chặt hơn, hắn uống một hơi cạn sạch chén thuốc, đưa chén thuốc cho Đường cô nương, Đường cô nương ôm chén thuốc thất hồn lạc phách rời đi.
Sau khi vị cô nương này rời đi, Xu Xu bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Đại ca một cái, xem ra vị Đường cô nương này cực kỳ ngưỡng mộ Đại ca, nhưng Đại ca lại vô ý đối với nàng, như vậy cũng tốt, trong lòng Đại ca cũng đã suy nghĩ rõ ràng những thứ hắn muốn, hắn cũng có thể điều chỉnh tâm của mình, không cần mình phải nói thêm gì đó.
Xu Xu ngồi một lát với Đại ca, nói chuyện về tẩu tử và tiểu Cẩm, Tống Ngọc Bách nghe được liền đỏ hốc mắt lên: “Là ta không tốt, ngay cả lúc nàng sinh con cũng không ở bên cạnh nàng, mà tiểu Cẩm cũng đã được một tuổi rồi….”
Nói một lát với Đại ca, Xu Xu đi qua trong viện, Đường cô nương và vị thiếu niên kia đã rời đi.
Xu Xu đoán thiếu niên kia là xá đệ trong miệng Đường cô nương rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-369.html.]
Thục vương đang đứng ở một góc sân, nhìn thấy ánh mắt Xu Xu rơi trên mặt hắn.
Xu Xu đi qua mềm giọng nói: “Phu quân, chúng ta liền ở nơi này của Đại ca đi, nơi này còn có gian phòng, ta nghĩ muốn đợi thương thế của Đại ca tốt lên mới trở lại kinh thành.” Dứt lời, Xu Xu nhớ tới Thục vương điện hạ vẫn là Đại hoàng tử, hắn còn có rất nhiều công vụ, cúi xuống lập tức nói: “Nếu như phu quân còn có việc, chúng ta cũng có thể hồi kinh sớm.”
“Không vội.” Phó Liễm Chi nói: “Chúng ta có thể ở bên cạnh mấy ngày.”
“Phu quân, chàng thật tốt.” Xu Xu không nhịn được cười, đôi mắt cong cong.
Xu Xu đúng thật là muốn đợi thương thế của Đại ca tốt hơn một chút mới quay lại, cho nên liền chuyển từ phủ tướng quân đến bên trong cái viện nhỏ này của Đại ca ở.
Bọn họ không có hành lý gì, lúc đến chỉ mang theo hai bộ xiêm y và báo xa-li, báo xa-li cũng được Phó Liễm Chi đón từ phủ tướng quân qua bên này, lúc đi đón nó, nó thật vui sướng, dù sao nó cũng thích dính lấy Xu Xu, ngay cả Viên tướng quân cũng có chút không nỡ, nói với Phó Liễm Chi: “Điện hạ, nếu không thì để báo xa- li này ở phủ tướng quân, ta nuôi giúp các ngươi.”
Không biết có phải báo xa-li nghe hiểu hay không, đồng tử thú màu vàng nhìn hắn một cái, xoay người quay m.ô.n.g với hắn. “Khà khà…” Viên tướng quân ngửa mặt lên trời cười to: “Có phải báo xa-li này khinh thường bản tướng quân hay không?”
Phó Liễm Chi không phản ứng với hắn, mang theo báo xa-li đi qua viện của Tống Ngọc Bách.
Báo xa-li nhìn thấy Xu Xu thì cực kỳ vui vẻ, không tránh đươc vây quanh Xu Xu cọ tới cọ lui.
Xu Xu đang hái rau ở trong sân, trong viện của Đại ca vẫn trồng hai luống rau cải trắng, Xu Xu ngắt lấy một chút, đang rửa rau.
Nhìn thấy báo xa-li trở về cũng rất cao hứng, chơi cùng nó một lát, báo xa-li liền tự mình ra cửa đi bộ.
Vào ban ngày, dân chúng Bình Cao thành vẫn rất nhiều, đột nhiên nhìn thấy mãnh thú lớn như thế xuất hiện ở trong chợ đã có chút khủng hoảng, nhưng qua một lát phát hiện báo xa-li này không đả thương người, thậm chí còn vô thức tránh người đi vào trong góc, đều rất ngạc nhiên, biết được chắc là nó không cắn người.
“Mãnh thú này không khác lắm so với hổ trắng của Thục vương điện hạ, chắc là đã được người thuần phục.”
“Đúng thế, dáng vẻ hung mãnh giống như hổ trắng của Thục vương điện hạ, lần đầu tiên nhìn thấy báo xa-li lớn như thế, thật xinh đẹp.”
“Nó muốn đi làm gì?”