Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-01-24 13:27:11
Lượt xem: 17

Xu Xu thầm nghĩ, cũng đúng, võ công hai người này đều rất lợi hại, khinh công cũng tốt, tường thành này làm sao trói được bọn hắn, hơn nữa báo xa-li cũng đã theo Đại ca rời khỏi thành Phong Long về thành Bình Cao rồi, cũng không còn gì khác đáng lo nữa.

Cổng thành cao khoảng 20 thước, đúng là không trói được bọn hắn.

Thừa dịp đêm tối, tìm vị trí vắng vẻ, Phó Liễm Chi ôm Xu Xu vận khinh công bay ra bên ngoài tường thành, Phong Thu Thủy cũng nhảy theo xuống đất, sau đó vẫy vẫy tay với Xu Xu, nói: “Tiểu mỹ nhân ta đi đây, sau này có chuyện gì cứ đến Phong trạch ở kinh thành để lại cho ta lá thư là được.”

Xu Xu nhu thuận nói: “Tạm biệt, Phong đại hiệp.”

“Tạm biệt tiểu mỹ nhân.” Phong Thu Thủy than thở một tiếng, rồi đi về phía đồng hoang xa xa mờ mịt.

Sắc mặt Phó Liễm Chi nhàn nhạt, nắm tay Xu Xu nói: “Chúng ta đi đến giao lộ phía trước sẽ có người đến đón.”

“Được.” Xu Xu mềm giọng nói, nàng ngoan ngoãn để Phó Liễm Chi nắm tay nàng, hai người đi giữa đồng không m.ô.n.g quạnh, trên trời cũng không trăng không sao, tối tăm rét buốt, giống như cả thế giới chỉ còn lại hai người họ, Xu Xu hơi sợ bóng tối, không nhịn được đến gần Thục vương hơn chút.

“Sợ sao?” Phó Liễm Chi hỏi, giọng nói hắn lạnh tanh.

Xu Xu nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn, nói: “Không sợ.”

Phó Liễm Chi nhẹ cười, nhưng quá nhạt, nhạt đến mức Xu Xu tưởng rằng mình nghe nhầm.

Xu Xu nhớ đến một năm gặp lại Tống Ngưng Quân, nhịn không được hỏi: “Sư huynh, huynh nói Tống Ngưng Quân biết rõ chúng ta sẽ đến thành Phong Long tìm Đại ca, nàng ta quen biết Phùng Bắc vương, tại sao lại không để Phùng Bắc vương đuổi bắt chúng ta?”

Phó Liễm Chi nói: “Rất có thể lúc trước nàng ta rơi xuống vách núi đã gặp được Phùng Bắc vương, sau đó cầu cứu, Phùng Bắc vương không phải người lương thiện gì nên tất nhiên sẽ không cứu một người sắp chết, rất có khả năng là Tống Ngưng Quân đã đồng ý cho hắn ta lợi ích gì đó, sau khi Phùng Bắc vương cứu nàng ta liền uy h.i.ế.p nàng ta, quan hệ giữa nàng ta và Phùng Bắc vương cũng không tốt lắm, mấy ngày trước Phùng Bắc vương và vu y Tiêu Thận đến giúp nàng ta trị liệu, có lẽ Tống Ngưng Quân vẫn còn giá trị lợi dụng.” Tính cách hai người này cũng gần như nhau, vì dã tâm trong lòng mà có thể làm bất cứ chuyện độc ác gì.

Xu Xu im lặng, có phải vì Tống Ngưng Quân am hiểu nhất chính là độc?

Chẳng lẽ Tống Ngưng Quân dùng cách phối thuốc độc để trao đổi với Phùng Bắc vương?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-367.html.]

Xu Xu chậm rãi đi theo Thục vương trong bóng đêm, đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn, nói: “Sư huynh, sở trường của Tống Ngưng Quân là độc, hơn nữa Đại ca nói Phùng Bắc vương, hoàng tộc Tiêu Thận và vu y đều có qua lại, có khi nào chuyện lúc trước Phù Hoa công chúa vào kinh trúng độc, chính là độc trong tay Tống Ngưng Quân? Vậy có khi nào nam tử trung niên mấy ngày trước đi theo Phùng Bắc vương chính là Phù Thiện theo Phù Hoa công chúa cùng vào kinh hay không?”

Nàng nhớ tuy Phù Thiện là hoàng tộc, nhưng cũng không phải thân đệ cùng một mẹ với tiêu thận vương.

Chẳng lẽ người qua lại với Phùng Bắc vương thực sự chính là Phù Thiện, cho nên chuyện Phù Hoa trúng độc, là Phù Thiện sai Phù Chỉ làm sao?

Phó Liễm Chi xoa xoa lòng bàn tay Xu Xu, nói: “Xu Xu thật thông minh.”

Xu Xu đoán là tám chín phần mười rồi.

Tai Xu Xu đỏ lên, may mà xung quanh đều tối tăm, không thấy được gì.

Qua một lát, Xu Xu lại nói: “Sư huynh, muội vẫn rất lo lắng cục diện rối rắm mà Tống Ngưng Quân để lại…” Tuy c.h.ế.t rồi nhưng vẫn để lại một mầm tai họa.

“Đừng sợ, binh đến tướng chặn là được!”

Hai người đi đến dưới một gốc cây cổ thụ, dưới cây cổ thụ có buộc một con ngựa, Phó Liễm Chi ôm Xu Xu lên ngựa, chạy thẳng về phía thành Bình Cao.

Mấy ngày nay đi qua đi lại, Xu Xu cũng có hơi mệt mỏi, cả người nàng được Điện hạ ôm vào lòng, được trùm trong áo khoác của hắn kín không kẽ hở, dán vào lòng hắn, vừa ấm áp lại vừa an toàn, Xu Xu cũng hơi buồn ngủ, chẳng biết rúc vào lòng hắn ngủ từ lúc nào, Phó Liễm Chi cũng giảm tốc độ lại.

Lúc Xu Xu thức dậy, trên người ấm áp, xung quanh vẫn tối đen như mực.

Nhất thời không phân biệt được giờ giấc, chỉ nghe thấy tiếng Điện hạ nói:”Sắp đến thành Bình Cao rồi.”

Xu Xu mơ mơ màng màng ừ một tiếng, hai tay ôm chặt eo Điện hạ, bên eo Phó Liễm Chi bỗng chặt hơn, ánh mắt hắn trầm xuống.

Đến thành Bình Cao, có người đã mở cổng thành, Phó Liễm Chi mang Xu Xu về phủ tướng quân.

Loading...