Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Suối Tiên Trong Mơ - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-01-24 13:26:29
Lượt xem: 25

Sau đó, Phó Liễm Chi về khách điếm dặn Lưu thành, Lưu thành nhận lời làm theo.

Đến buổi chiều, hàng hóa mang vào thành Phong Long đã bán hết sạch, liền đưa Tống Ngọc Bách vào trong xe ngựa, Xu Xu đã thay thuốc mỡ cho Tống Ngọc Bách, lại còn cho hắn uống thuốc xong mới nói: “Đại ca, sau khi huynh về thành Bình Cao phải bôi thuốc mỡ hằng ngày, cũng phải nhớ tiếp tục uống thuốc đấy.”

Tống Ngọc Bách cười nói: “Huynh biết rồi, Xu Xu muội cũng cẩn thận chút, hay là muội cũng theo huynh về thành Bình Cao trước đi?”

Xu Xu lắc đầu không nói gì, ân oán giữa nàng và Tống Ngưng Quân cũng nên giải quyết sớm đi thôi.

Tống Ngọc Bách biết tâm sự của nàng, không tiện khuyên nhiều, nằm trong xe ngựa lắc lư rời đi.

Hắn nằm lên chính là chiếc xe ngựa của ‘Hoa Sầm công tử’ lúc vào thành, lúc ra ngoài có lẽ cũng sẽ không kiểm tra.

Hơn nữa xem ra Tống Ngưng Quân quen biết Phùng Bắc Vương, nhưng Tống Ngưng Quân vẫn chưa cho người niêm phong thành truy tìm Tống Ngọc Bách, thậm chí toàn thành Phong Long cũng không có biến động gì quá lớn.

Có vẻ như Tống Ngưng Quân đang chờ đợi ai đó đến.

Sau khi Tống Ngọc Bách rời đi, Xu Xu lo lắng Phùng Bắc Vương sẽ ở bên chỗ Tống Ngưng Quân, Phong Thu Thủy lại nói: “Điều này không cần lo lắng, mấy ngày nay ta đều tìm hiểu xung quanh khu Tống Ngưng Quân ở, Phùng Bắc Vương không hề ở đó, có vẻ như nàng ta đã thành đồ bỏ đi, phủ vệ trong phủ cũng đều rút lui hết, chỉ còn nàng ta và tiểu nha đầu hầu hạ nàng ta thôi.”

Phó Liễm Chi nói: “Chờ khi trời tối xuống rồi đi.”

Lúc trời tối dần, Phong Thu Thủy dẫn theo hai người đi đến khu nhà Tống Ngưng Quân ở.

Giống như lời Phong Thu Thủy nói, cả tòa nhà đều im ắng, không hề có một tên phủ vệ nào, ngay cả xung quanh cũng không có mai phục.

Qua chính viện, trong đình viện yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có tiếng gió thổi lá rụng.

Ở giữa đình viện có một chiếc xe lăn, trên xe lăn là một bóng người gầy như que củi ngồi, cả người nàng ta như ngồi liệt trên xe lăn.

Nghe thấy phía sau có tiếng động, nàng ta cũng không thể nào động đậy được, chỉ phát ra tiếng ơ ơ rất kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/suoi-tien-trong-mo/chuong-365.html.]

“Là Thục vương điện Hạ sao?” Giọng Tống Ngưng Quân cũng vô cùng khàn khàn, giống như vũ khí được mài trên móng sắc.

Ba người đi đến trước mặt nàng ta, người trên xe lăn đúng là Tống Ngưng Quân, nhưng bộ dạng của nàng ta giờ phút này – –

Đúng như lời Phong Thu Thủy nói, người không ra người ma chẳng ra ma, một bên cánh tay trống không, cổ không cách nào ngẩng lên được, nhìn rất tiều tụy, lại còn như cây đèn cầy trong gió sắp tắt, nhìn có vẻ như sắp sửa dầu hết đèn tắt rồi.

Tống Ngưng Quân cười cười, ánh mắt nàng ta vẫn nhìn về phía Phó Liễm Chi, lẩm bẩm nói: “Có thể gặp được Điện Hạ một lần trước khi chết, ta đã toại nguyện lắm rồi.”

Phong Thu Thủy cười lạnh nói: “Mạng ngươi cũng lớn thật đấy, cho ngươi một kiếm rơi xuống vách núi vậy mà cũng chưa chết.”

Mặt Tống Ngưng Quân không hề thay đổi, cũng không thèm đáp lại hắn, ánh mắt chỉ nhìn về phía Phó Liễm Chi, người mà nàng ta yêu mến từ thuở nhỏ.

Phó Liễm Chi nghiêm mặt, nói: “Ngươi cố ý dẫn chúng ta đến đây?”

Tống Ngưng Quân nở nụ cười, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía Xu Xu, nói: “Đúng vậy, ban đầu ta cũng không đoán được còn có thể gặp Điện Hạ một lần cuối cùng, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Tống Ngọc Bách kia, ta liền biết ta có thể gặp được Điện Hạ một lần cuối rồi, ta biết Điện Hạ đã thành thân với muội muội ‘Tốt bụng’ nhất thế gian của ta, nếu như Tống Ngọc Bách mất tích ở biên thành, nàng ta chắc chắn sẽ đi tìm người, ta hiểu rất rõ ngươi, Tống Ngưng Xu…”

Mặt Xu Xu không hề thay đổi nhìn nàng ta.

Tống Ngưng Quân tiếp tục thở hổn hển đứt quãng nói: “Tống Ngọc Bách bị thương như vậy được người cứu, chắc chắn chưa thể ra khỏi thành, nhất định các ngươi cũng sẽ tìm đến nơi này…”

Lúc trước nàng ta cũng cho rằng chắc chắn mình sẽ phải chết, nhưng đúng lúc nàng ta lại gặp được một vị vu y và Phùng Bắc Vương, nàng ta mở miệng cầu cứu, Phùng Bắc Vương thấy c.h.ế.t không cứu, là nàng ta lấy phương pháp phối thuốc độc ra để dẫn dụ Phùng Bắc Vương mở miệng sai vu y cứu nàng, mang nàng ta về Điền Quốc, cho nàng ta ở tẩm cung và tỳ nữ, cũng ép buộc nàng ta phải giao phương pháp phối thuốc độc ra.

Mặc dù vu y kia cứu nàng ta, nhưng nàng ta rơi từ vách núi xuống bị gãy xương sống, cả đời này đều không thể cử động được nữa.

Nàng ta giao một vài phương thuốc độc dược giao cho Phùng Bắc Vương, Phùng Bắc Vương liền khách sáo hơn với nàng ta.

Nhưng thân thể nàng ta vẫn ngày càng lụn bại, vu y kia từng nói, lẽ ra nàng đã c.h.ế.t rồi, lúc trước là gượng ép giữ mạng sống, giữ mạng nhiều lắm cũng chỉ được một năm.

Thời gian một năm đã đến, nàng ta cũng không còn tác dụng gì với Phùng Bắc Vương nữa, sau đó nàng ta cầu xin Phùng Bắc Vương đưa nàng ta đến biên thành giáp ranh hai nước.

Loading...